“Chúng ta rời khỏi đây đi.”
Đột nhiên Diệp Lâm Tây quay đầu sang nhìn Phó Cẩm Hành ở bên cạnh, ý nghĩ vừa lướt qua trong đầu bỗng trở thành điều điên rồ mà cô muốn làm lúc này.
Hai mắt Diệp Lâm Tây sáng lấp lánh: “Chẳng phải đã nói cuộc đời là những chuyến rong chơi, nói đi là phải đi ngay hay sao?”
Phó Cẩm Hành cảm thấy thích thú trước những ý nghĩ của cô.
Anh hỏi: “Em muốn đi đâu chơi? Để anh sắp xếp.”
“Không cần.” Diệp Lâm Tây từ chối mà không cần suy nghĩ, cô nói: “Lần này cứ để em.”
Nói xong, cô thực sự khởi động xe.
Thật ra cô cũng chưa nghĩ ra, chỉ cảm thấy lúc này cô không muốn Phó Cẩm Hành lại đâm đầu vào công việc nữa, mặc dù đúng là bạn có thể quên đi rất nhiều thứ khi tập trung vào làm việc. Nhưng sau khi anh nói ra nhiều điều như vậy, cô rất muốn đưa anh đến một nơi mà không ai có thể tìm thấy. Dù sao thì công ty cũng có nhiều người như vậy, cho dù dăm ba hôm anh không đến công ty cũng sẽ chẳng có chuyện gì cả.
Phó Cẩm Hành lại thực sự dung túng cô, cô nói đi là đi.
Đất trời rộng lớn.
Chi bằng đi khám phá một chút.
Phó Cẩm Hành nói: “Anh không mang theo hộ chiếu.”
Hộ chiếu của anh thường do Tần Chu cất giữ, bởi vì Tần Chu sẽ sắp xếp mọi chuyến công tác nước ngoài của anh.
Diệp Lâm Tây: “Không cần.”
Phó Cẩm Hành: “Chúng ta còn không mang theo quần áo nữa.”
Diệp Lâm Tây: “Mua.”
Phó Cẩm Hành: “Em chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhac-ca-the-gioi-den-truoc-mat-em/1794374/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.