Trong lúc Diệp Lâm Tây cúi đầu chiêm ngưỡng bốn chữ rồng bay phượng múa trên Hoành phi, mới phát hiện chữ viết của Phó Cẩm Hành cũng rất đẹp. Trong lòng có một cảm giác, chẳng lẽ người đàn ông này là cái bảo tàng? Dường như mỗi lần đào bới đều có thể đào ra ưu điểm của anh.
Đột nhiên lại nghe thấy một câu nói có phần thô tục của anh, cô ngẩng đầu nhìn lên thì thấy trên chóp mũi Phó Cẩm Hành đang dính một vết mực. Cô lại nhìn sang phía Phó Thời Tầm thì thấy anh ấy đang giơ chiếc bút lông trên tay lên, gương mặt có chút hối lỗi.
“Xin lỗi, nhỡ tay.”
Ánh mắt anh ấy rơi vào chóp mũi Phó Cẩm Hành, lại nở nụ cười: “Người đã kết hôn.”
Diệp Lâm Tây: “…”
Cô vừa bước vào buổi tụ tập của học sinh tiểu học sao?
Sau khi Diệp Lâm Tây đi theo Phó Cẩm Hành về đến phòng, cô vẫn còn chưa hoàn hồn, có cảm giác như vừa bị đả kích vô cùng khó tả. Phó Cẩm Hành vào phòng tắm rửa mặt vừa đi ra, lúc này, Diệp Lâm Tây đang nằm trên giường, đột nhiên lăn một vòng rồi ngồi dậy: “Anh với anh trai làm sao thế?”
“Sao là sao?”
Diệp Lâm Tây khoa tay múa chân trước mặt anh: “Chính là đột nhiên hai người như vậy, em có chút không quen.”
Bình thường gặp riêng hai người họ, một người nho nhã, một người lạnh lùng, ra ngoài đều là nam thần siêu cấp, kết quả là khi tụ lại một chỗ với nhau thì cả hai đều trở nên trẻ con như học sinh tiểu học. Sự tương phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhac-ca-the-gioi-den-truoc-mat-em/1794369/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.