Vì vấn đề chuyển nhượng cổ phần nên Phùng Kính đích thân đến công ty Luật B Vấn một chuyến.
Trong phòng họp, Diệp Lâm Tây nói lại một lượt những yêu cầu của Quan Bằng Phi và Kiều Vân Phàm, Phùng Kính nghe xong nói thẳng: “Cái lão Quan, đến bước này rồi còn đục nước béo cò.”
Trên thực tế, so với số cổ phần mà Kiều Vân Phầm yêu cầu thì Quan Bằng Phi không đòi hỏi nhiều. Nhưng công nghệ được cấp bằng sáng chế của anh ta ít hơn hẳn so với Kiều Vân Phàm. Xét cho cùng, mặc dù Quan Bằng Phi có nền tảng kỹ thuật nhưng sau đó anh ta chuyển sang mảng thị trường, vì vậy không có quá nhiều bằng sáng chế trong tay.
“Các anh đến đàm phán với anh ta một lần nữa đi, yêu cầu này quá cao.”
Diệp Lâm Tây gật đầu.
Sau đó, vấn đề chuyển sang Kiều Vân Phàm, Phùng Kính trầm mặc một lúc lâu rồi đột nhiên hỏi: “Anh ta có nói thêm gì nữa không?”
Diệp Lâm Tây không hiểu anh ta đang muốn hỏi cái gì, nên cô ngắn gọn lặp lại một lần nữa cuộc trò chuyện giữa cô và Kiều Vân Phàm.
Diệp Lâm Tây nói: “Kiều tổng không nói gì khác, chỉ đề cập đến công việc khó khăn trong nghiên cứu công nghệ.”
Phùng Kính lắc đầu: “Tôi hiểu tâm trạng của Vân Phàm, chỉ có điều nếu một công ty chỉ dựa vào công nghệ, không chạy theo thị hiếu thì cuối cùng làm sao có thể tạo ra lợi nhuận.”
Vấn đề tồn tại giữa Kiều Vân Phàm và Phùng Kính chắc chắn không chỉ có một việc này. Nhưng cốt lõi có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhac-ca-the-gioi-den-truoc-mat-em/1794348/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.