— Điều tra xem ai là người đã gửi bó hoa này?
Chuyển biến cũng nhanh quá rồi đó, khi Diệp Lâm Tây nghe thấy câu này, trong đầu chỉ còn lại những tiếng ong ong, quay cuồng.
Điều tra cái gì?
Đi điều tra cái người “Âm thầm dõi theo” cô, là cô sao?
Đúng là tuyết quá rồi đó!
Nếu thực sự bị phát hiện, Diệp Lâm Tây nghĩ rằng cả phần đời còn lại của cô chắc sẽ không cần gặp Phó Cẩm Hành nữa, xấu hổ chết đi được. Chỉ cần nghĩ tới việc Tần Chu tìm ra được người đặt hoa là ai thôi, Diệp Lâm Tây cũng đủ thấy ngột ngạt rồi.
Chờ đã, hơn nữa việc này hình như lại không khó để tra ra.
Bởi vì cô đã dùng số điện thoại của chính mình để đặt hoa…
Đầu óc Diệp Lâm Tây rối tung rối mù, khi Tần Chu chuẩn bị xoay người rời đi, cô đột nhiên ném bó hoa trong tay xuống, giả vờ bình tĩnh nói: “Loại hoa không rõ danh tính người gửi thế này, tôi cũng chẳng lấy làm lạ.”
Có một chút ý khinh thường trong ngữ điệu của cô.
Khi Phó Cẩm Hành liếc qua, cô lại hùng hồn đầy lý lẽ nói: “Sau này tôi cũng sẽ không nhận nữa.”
Về việc diễn xuất là khoa trương hay cường điệu, lúc này Diệp Lâm Tây hoàn toàn không thèm cân nhắc nữa.
Trước tiên, cô vươn tay ôm lấy bó hoa trong tay Phó Cẩm Hành, đầu hơi nghiêng sang một bên, hôm nay cô để kiểu tóc xoăn dài, mái tóc đen xõa nhẹ trên vai, khi đôi mắt đen láy của cô nhìn về phía Phó Cẩm Hành, ở cô toát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhac-ca-the-gioi-den-truoc-mat-em/157000/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.