Máy giặt quần áo
Ngày hôm qua cùng A Xảo cãi nhau, cậu ta hình như vẫn còn đang giận.
Tôi đem bữa sáng đặt lên bàn, đi đến trước cửa phòng A Xảo, mới xoay một nửa cái tay nắm thì thấy khựng một cái, cửa khóa….
Tôi liền gõ cửa: “A Xảo, mở cửa, dậy ăn sáng nào.”
Toàn bộ căn nhà chỉ có mỗi mình tiếng tôi vang vọng, trong phòng của cậu ta…không có một chút động tĩnh gì.
“A Xảo?” Tôi lại tiếp tục gọi.
A Xảo vẫn còn đang ngủ sao, hoặc là vẫn còn đang tức giận không để ý đến mình.
Tôi liền chạy nhanh ra phía tủ giày, giày của cậu ấy vẫn còn ở đây, xem ra cậu ta chưa đi ra ngoài, nếu vẫn chưa ra ngoài thì giờ này đã muộn học rồi.
Nghĩ tới đó tôi vội vàng lục tìm chìa khóa, nhưng lục mãi vẫn chẳng thấy chiếc chìa khóa mở cửa căn phòng kia đâu, như thế nào mà tìm mãi không thấy. Chẳng lẽ A Xảo mang cả chìa khóa vào phòng rồi.
“A Xảo, bữa sáng ở trên bàn, cậu bị muộn rồi, tôi đi đến trường đây!”
Khi đi học tôi cứ thất thần mãi, nghĩ rằng đây là lần đầu tiên A Xảo tức giận như vậy.
Giữa trưa, một người bạn gọi điện cho tôi, cậu ta nhờ tôi mang quần áo đến phòng giặt của ký túc xá để xếp hàng, rồi cậu ta sẽ tới đó sau.
Thường buổi trưa sinh viên đi giặt quần áo cũng vắng, thế nhưng vẫn không thể lập tức chiếm được máy giặt. Tôi đứng ở một bên chờ, nhìn chăm chú vào trục lăn trong máy giặt quần áo đang đảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-xac-he-liet-chiec-chia-khoa/86823/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.