Cậu nhìn dáng vẻ mềm mụp của đứa nhỏ, trong lòng ngứa ngáy muốn sờ thử, lại chần chờ vì biết rõ đứa nhỏ thoạt nhìn đáng yêu mềm mại này, thật ra là một đại sát khí, Phương Hòa quay đầu cười cười, nhìn về phía Lê Nguyệt, "Chào chị Lê!".
Vô cùng lễ phép, làm Lê Chấn đi đằng sau động lòng quá trời, đáy mắt nhìn Phương Hòa cũng hiện lên ý cười.
Hắn bắt mèo nhỏ tự ý bỏ chạy lại, tay đặt lên eo cậu, khóe miệng động động nhìn về phía Lê Nguyệt đầy mặt kinh ngạc, "Chị."
Biểu tình của Lê Chấn rất bình tĩnh, hoàn toàn không cảm thấy bản thân ôm một người đàn ông mờ ám như vậy có gì không ổn.
Mà Phương Hòa cũng thoải mái hào phóng mặc cho hắn ôm, trong hiểu biết của cậu, cậu và Lê Chấn yêu thích lẫn nhau, là người yêu của nhau, có gì không thể công khai trước mặt người khác, trong nhận thức của cậu, hoàn toàn không biết đàn ông với đàn ông yêu nhau có gì không ổn, hầu hết các vật thí nghiệm cậu thấy đều là người yêu của nhau.
Lê Nguyệt nhìn cánh tay vững chắc của em trai đặt lên eo người ta, cộng với gương mặt trầm tĩnh, trong lòng đau xót, chớp chớp mắt, đem nước mắt bên trong rút trở lại, cô vẫn luôn lo lắng em trai không có thất tình lục dục của mình, có khi nào phải cả đời làm bạn với thi thể hay không, nào ngờ được sẽ có người có thể khiến nó động lòng.
Lê Nguyệt một tay xách cái nôi em bé ném qua cho Lê Chấn, "Cháu trai của em!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-vua-tang-thi-nuoi-meo/4575724/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.