À ừm... Dạo này tui đang mê "Husky và Sư Tôn mèo trắng của hắn"... Lương tâm cắn rứt lắm mới nỡ tạm rời Sư Tôn... Huhu, khóc như tró điên.
_____
Lê Chấn duỗi tay xoa xoa đầu Phương Hoà, ôm cậu đứng cạnh đống vật liệu thép, Phương Hoà duỗi đầu nhìn ra đằng trước, con mèo kia đang nằm ở góc tường gần cửa, bị vật liệu xung quanh che khuất, nếu không phải đã bị nó đập đến đau điếng, thì đúng là không tưởng tượng nổi một con mèo nhỏ sẽ mạnh tới mức độ như vậy.
Tang thi mèo kia so với đám láo nháo bên ngoài thì dễ nhìn hơn nhiều, bộ lông xù xù, bốn chân trắng trắng, mắt nhỏ xíu híp lại giống như chưa mở vậy, hoàn toàn không giống tang thi chút nào, bự cỡ nửa trái bắp thôi, nếu không phải trên người nó chẳng còn hơi thở, Phương Hoà sẽ thật sự cho rằng động vật cũng có thể biến dị mất.
Hơn nữa cho dù cậu đã lãnh đòn của nó, cũng không biết cách thức tấn công của nó rốt cuộc là thế nào.
"Anh đoán xem nó có dị năng gì?" Phương Hoà hỏi.
Lê Chấn nhíu mày lại, hắn đang suy nghĩ nên khống chế mèo con kia thế nào tới ổn, nghe câu hỏi của cậu, hắn cúi đầu, "Nói thử cảm giác lúc nãy của em đi."
"Tôi chỉ cảm thấy đột ngột khó thở, sau đó thân thể không hiểu sao bay ra ngoài, tôi thấy chắc cũng giống với tinh thần hệ niệm lực của anh, nhưng là không quá giống." Phương Hoà miêu tả đơn giản.
Lê Chấn ngưng thần nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-vua-tang-thi-nuoi-meo/4575702/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.