Giang Lệ Lệ nhìn Tiểu Niệm Ngự, bắt đầu mong đợi con của mình sẽ cóhình dáng ra sao. Là con trai hay con gái đây? Cô rất hy vọng là congái, nếu như là một tiểu Lạc Trạch cô không phải bị anh khi dễ chết ư. d Cho nên vẫn là con gái tương đối khá hơn.
"Tốt lắm, thời gian không còn sớm, ngủ đi, thành bại tại hành động nàyrồi. Con trai, trở về phòng con đi, mẹ và dì buồn ngủ." An Tuyết Thầnvuốt đầu con trai mình, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy tình thương vĩ đạicủa người mẹ.
Tiểu Niệm Ngự vô cùng miễn cưỡng bò ra từ trong ngực Giang Lệ Lệ, trước khi đi vẫn không quên ở trong lòng uy hiếp một phen.
"Mẹ, dì, vậy con đi ngủ, ngủ ngon." Nói qua liền thơm trên mặt hai người mỗi người một cái.
"Ngủ ngon." Giang Lệ Lệ sờ sờ tóc Tiểu Niệm Ngự, nói qua.
Tiểu Niệm Ngự rời khỏi phòng, Giang Lệ Lệ ngáp một cái. Nhìn An Tuyết Thần nói.
"Cậu không ngủ một lát à, mấy giờ rồi." Giang Lệ Lệ nằm ở trên giườngcười ha hả nói, phụ nữ mang thai thật mệt rã rời. f Hơn nữa còn rất tham ăn.
An Tuyết Thần tựa vào trên giường, vuốt bụng của mình, sau đó cầm điện thoại lên, gọi đi.
"A lô, viện trưởng Trương sao? Tôi là Tuyết Thần, ừ đúng, tiểu Ngự không phải cũng giao phó xong rồi chứ."
Viện trưởng Trương: ừ, đúng vậy, phu nhân, thời gian vừa đến tôi liền phái người đi đón ngài.
"Ừ, tốt. Phiền toái. Vậy trước tiên như vậy. 4d Hẹn gặp lại."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tu-nong-bong-tong-giam-doc-tha-cho-toi-di/3075957/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.