Hoàng đế. Lạc Trạch ngồi trên ghế salon, vẻ mặt mệt mỏi, có chút suysút. Cô đi, anh mới trở nên cảm thấy có chút không quen. 9 Thì ra khoảng thời gian năm năm, cô đã sớm dung nhập (dung hòa + hòa nhập) vào cuộcsống của mình. Trong khoảng thời gian cô
bỏ đi, tại sao anh lại cảm thấy thật trống vắng. Không có cô đợi mình ởnhà như trước, cũng không có bóng dáng xinh đẹp của cô ở công ty. Ngựvậy mà bảo vệ cô kĩ như vậy. c 3 tháng, khoảng 3 tháng anh không thểđiều tra được tin tức gì. 4 Nghĩ vậy anh tự mình chuốc say mình.
Phàm Ngự đẩy cửa bước vào, nhìn thấy cảnh tượng này, anh hơi chau mày,đi tới ngồi cạnh Lạc Trạch. Dừng mắt nhìn anh một hồi lâu, sau đó mởmiệng: "Trạch, cậu yêu cô ấy sao?"
Lạc Trạch nhấc đôi mắt đen, không còn khí phách ngút trời như trước:"Yêu cô ấy sao? Không biết, chẳng qua là mình cảm thấy trong lòng giốngnhư mất đi thứ gì đó, rất trống vắng. Lấp thế nào cũng không đủ. ac Đâygọi là yêu sao?" Thanh âm anh trầm khàn, như đang hỏi Phàm Ngự cũng nhưđang tự vấn chính bản thân mình vậy. 10 Là yêu sao? Nếu như là yêu, vậythì bắt đầu từ khi nào?
"Mình chỉ hỏi cậu, cậu có yêu cô ấy hay không?" Phàm Ngự lặp lại câu hỏi một lần nữa, bởi vì anh nhận được một tin: Dường như gần đây Renaultđang điều tra về Lệ Lệ, hơn nữa còn rất có hứng với cô ấy, mặc dù anh đã phái người bảo vệ cô ấy, nhưng mà thủ đoạn của Renault thì anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tu-nong-bong-tong-giam-doc-tha-cho-toi-di/3075929/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.