Phàm Ngự kéo An Tuyết Thần tới phòng, đá mạnh cửa mở ra rồi đóng lại, đè cô vào cửa, cố định hai tay cô trên đầu, mạnh mẽ hôn lên môi cô. Anh ngậm lấy môi cô, cạy mở hàm răng cô, đưa cái lưỡi dài vào miệng cô, quấn quanh cái lưỡi thơm tho của cô, hai cái lưỡi hung hăng đảo qua đảo lại một chỗ. An Tuyết Thần vừa bị kéo vào phòng, cũng không thể làm gì ngoài việc tiếp nhận nụ hôn bá đạo của anh. An Tuyết Thần bị hôn, thuần phục sự bá đạo của anh, bắt đầu đáp trả, hai tay vòng lên cổ anh, linh hoạt vươn đầu lưỡi chủ động quấn quanh lưỡi anh. Hai người hôn nhau đến mức không biết trời trăng gì.
Phàm Ngự nhả đôi môi sưng đỏ vì bị mình hành hạ kia ra, sau đó mạnh mẽ ôm cô, tựa đầu vào cổ cô, hít hết hương hoa bách hợp trên người cô, hận không thể đem cô nhập vào người mình.
"Bảo bối, em biết không, hôm nay em đã dọa chết anh. Chưa từng có cái gì làm anh hoảng sợ, để anh có cảm giác mất mát như thế cả." Phàm Ngự lúc này như một đứa trẻ, tựa đầu vào cổ An Tuyết Thần.
An Tuyết Thần nghe thế, thực sự động lòng. Hai tay vòng qua tấm lưng dày, rộng của Phàm Ngự, nhẹ nhàng vỗ về. "Em biết, em biết."
Phàm Ngự ôm chặt cô hơn. "Vậy được. Em không sao là tốt rồi.Tuyết Thần, đồng ý với anh đừng rời khỏi anh, cho dù sau này có xảy ra việc gì đi chăng nữa cũng đừng rời khỏi anh. Được không?" Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tu-nong-bong-tong-giam-doc-tha-cho-toi-di/3075877/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.