Nhìn ánh mắt Phàm Ngự đỏ sậm. Con ngươi như đầm sâu, tràn đầy **.
Tay anh nóng rực nằm ở ngọn núi yêu kiều mềm mại của cô, tàn sát bừa bãi - đùa bỡn làm cho hạt đậu hơi đứng thẳng. An Tuyết Thần sợ hãi, nhưng mình lại không có biện pháp phản kháng, cái loại cảm giác nóng bỏng quen thuộc bao quanh cô. Để cho cô cảm thấy vô lực. Phàm Ngự ôm lấy cô gái, đem cô nhẹ nhàng đặt ở trên giường lớn, môi mỏng chưa bao giờ rời khỏi môi của cô, bởi vì anh sợ nghe anh được những điều mà anh không muốn nghe thấy, sẽ thương tổn cô. Sẽ không khống chế được mình.
Phàm Ngự cũng chịu đựng không nổi nữa rồi, thời gian xa cách năm năm rồi, mình đối với người phía dưới ** rất mãnh liệt. Khiến Phàm Ngự luôn luôn khống chế rất tốt, lại mất khống chế. Hiện tại anh muốn cô, yêu cô.
Anh đẩy xuống quần áo trên người mình, tháo ra cái quần lót của An Tuyết Thần còn sót lại, ngón tay chậm rãi đi tới nơi khuê mật của cô, không chút kiêng kỵ trêu chọc. Môi từ từ rời khỏi môi của cô, hôn cổ của cô, bộ ngực của cô, muốn hôn lần lượt lên mỗi một tấc da thịt trên người cô, nhưng thời điểm đi tới cái bụng bằng phẳng của cô, bóng dáng thê thảm của An Tuyết Thần, giọng nói của cô truyền vào lỗ tai Phàm Ngự , khiến Phàm Ngự mất khống chế.
"Nơi này, đã từng thai nghén qua con của anh, nơi này, đã từng bị anh một cước phá bỏ đứa bé. Phàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tu-nong-bong-tong-giam-doc-tha-cho-toi-di/3075856/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.