Gió nhẹ nhàng thổi qua gò má An Tuyết Thần. Cảm giác thật thoải mái. Còn nhớ trước đây, nhà trường tổ chức đi dã ngoại. Đó là cảm giác thật tuyệt vời, cái gì cũng không cần nghĩ, cả ngày vui vẻ. Còn bây giờ vừa đau buồn lại thương cảm như vậy. Những thứ vốn thuộc về An Tuyết Thần, tất cả đều bị cắn nuốt sạch, chỉ còn lại một thân thể có tên An Tuyết Thần mà thôi.
Lần nữa đi tới bờ biển, gió biển vẫn lạnh như tế, nước biển vẫn xanh thẳm, cô thật hăng hái, chỉ là bờ biển có nhiều đá ngầm, ừ, không tệ, không tệ, bò trên đá ngầm rất thú vị. Hiện tại, cảnh tượng này còn lưu lại trong đầu, nước biển xanh lam hòa cùng với bầu trời xanh lam, thật là một sự kết hợp hoàn mỹ. Cô nhìn biển mênh mông bao la, nhìn bầu trời xa nhạt dần, xen lẫn với mùi cá biển, ngồi trên phiến đá ngầm lạnh lẽo - ẩm ướt, ngón tay nghịch ngợm trong nước biển. Một khắc rơi vào sâu trong lòng cô, tất cả giống như dừng lại, nhẹ nhàng nhắm mắt lại, hít sâu hơi thở của biển cả, lúc này, cảm giác cả người giống như dung nhập vào biển, gió biển thân thiết thế, sóng biển sao dịu dàng thế, tất cả mọi thứ đều không quan trọng nữa, bây giờ chỉ có một ý nghĩ, muốn mỗi ngày làm bạn với biển cả, cùng nhau trải qua hỉ nộ ái ố, cho đến già đi.
An Tuyết Thần tiến người lên phía bờ biển xanh thẳm, hướng về phía Lãnh ngồi bên cạnh, nhỏ giọng nói: "Lãnh, cậu biết không? Mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tu-nong-bong-tong-giam-doc-tha-cho-toi-di/3075820/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.