Phàm Ngự nhìn chữ cái bên trên dây chuyền, có cảm giác muốn đem cô ra mà ăn hết, cô gái này hàng ngày trong lúc ở bên cạnh hắn lại ngang nhiên dám nhớ đến nam nhân khác, nhìn chữ cái tiếng Anh trên mặt dây chuyền, Phàm Ngự gắt gao nhìn chằm chằm vào An Tuyết Thần.
Phát hiện sợi dây chuyền của mình đã bị cầm đi, cô vô cùng nóng lòng, cũng không quản đó là người nào liền túm lấy hắn kêu lên.
“Phàm Ngự, anh mau đem dây chuyền trả lại cho tôi” An Tuyết Thần với tới, Phàm Ngự liền cầm sợi dây chuyền giơ lên thật cao, nước mắt cô bắt đầu chảy xuống gương mặt lâm râm giống như mưa phùn.
Phàm Ngự cúi đầu nhìn An Tuyết Thần khóc như mưa, cô còn không cao tới bả vai của hắn, tuy nhiên vì sợi dây chuyền nằm trong tay hắn mà đã ra tay đánh hắn, đôi mắt liền tràn đầy ghen tị, phải, đó là ghen tị.
Phàm Ngự đem cô áp lên trên bàn ăn rồi đưa tay nâng cằm của cô lên, để cho gương mặt nhỏ nhắn khóc đến không còn hình dáng nhìn vào hắn, âm thanh thâm trầm ép tới.
“Nói, cái đó có phải là của tên Giản kia đưa cho cô đúng không?” trên tay hơi dùng chút sức lực.
An Tuyết Thần nhìn Phàm Ngự, trong mắt tràn đầy ý muốn phản kháng, cô trước đây vẫn luôn rất nghe lời nhưng tại sao hắn lại cứ muốn chèn ép cô chứ, chỉ riêng chuyện về sợi dây chuyền nàyỏco tuyệt đối sẽ không thoả hiệp hắn.
Cô vẻ mặt kiên định nhìn hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tu-nong-bong-tong-giam-doc-tha-cho-toi-di/3075671/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.