Edit: Vân Nhi
Phàm Ngự đang họp ở công ty, nghĩ tới con mèo nhỏ đang ngủ say trong nhà, nghĩ tới những trận kích tình đêm qua, căn bản vô tâm họp, chỉ muốn nhanh một chút trở về nhà, một lần nữa hung hăng giày xéo cô. Nghĩ vậy hắn liền rời khỏi công ty sớm, lái xe nhanh như bay về nhà. Nhưng khi vào đến cửa phòng, nhìn thấy An Tuyết Thần đang ngồi trên giường khóc rất thương tâm, hắn cũng không quấy rầy cô, cứ như vậy nhìn cô khóc thút thít.
Phàm Ngự vứt bỏ điếu thuốc trong tay, đi về phía An Tuyết Thần, nhẹ nhàng ngồi bên cạnh cô, vuốt ve tóc cô. Chính những động tác dịu dàng như vậy đã làm An Tuyết Thần sinh ảo giác. Cô ngẩng đầu: "anh Giản, là anh sao? Em rất nhớ anh." An Tuyết Thần coi hắn như anh Giản của cô. Nhưng khi thấy rõ khuôn mặt trước mắt này là ai, cô lập tức đẩy hắn ra, nắm cái chăn lui về phía sau. Nghe An Tuyết Thần kêu tên của người đàn ông khác, mặt Phàm Ngự trong nháy mắt tối sầm. Cô dám mơ tưởng đến người đàn ông khác ngay trên giường của hắn, cô căn bản không để hắn trong mắt. Cố gắng kiềm nén ý nghĩ bóp chết cô, Phàm Ngự hung hăng siết chặt cằm cô, kéo mặt cô lại gần. "anh Giản, thế nào? Rất hi vọng tôi là anh Giản của cô sao? Nhưng làm thế nào bây giờ, tôi không phải, tôi là Phàm ngự, là người đàn ông hôm qua cùng cô hoan ái thâu đêm." Bàn tay đang siết chặt cằm cô tăng thêm sức lực làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tu-nong-bong-tong-giam-doc-tha-cho-toi-di/3075649/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.