Chước Tửđang muốn lùi lại thì bị hắn vươn tay tóm lấy, nếu là cô nương ngườiphàm chắc đã bị hắn nắm trật khớp xương rồi. Nàng nhe răng trừng mắt:“Không buông ra là ta đánh ngươi thành nước luôn!”
Thư Sinhthấy động chạy ra thấy cảnh này liền giậm chân nhảy lên, nhưng lại thấykẻ kia khóc òa lên: “Chước Tử, nàng không nhận ra ta sao? Chúng ta còntừng cùng uống rượu cùng ăn cơm mà.”
Cái gì? Cùng nhau? Thư Sinh nhíu mày, tiến về phía trước thì lại thấy kẻ kia phun ra một câu: “Nàng còn hát cho ta nghe nữa đấy!”
“…”, tim Thư Sinh khẽ xiết một cái, gọi thân mật đã đành, còn ăn uống cùng nhau lạicòn hát cho nhau nghe nữa hả? Không vui đâu nhé! Hắn còn chưa được ngheChước Tử hát bao giờ đấy!
Chước Tửnhìn hắn một lúc lâu, từ khuôn mặt cười cười: “Vị công tử này…”, lập tức biến thành mặt than: “Có tin ta đập một trận không hả?”
Học trò kiavẫn tiếp tục ỉ ôi: “Ta không biết làm sao lại về đây, rõ ràng ta đangcưỡi lừa nhỏ đến nhà cậu ta, đi được nửa đường thì gặp sơn tặc, trúngmột đao, kết quả vừa nhắm mắt lại, chân run lên, mở mắt lại thấy đangđứng trước cửa khách điếm, hu hu, đáng sợ quá mà.”
Chước Tử hít thật sâu, nghiêng đầu nhìn Thư Sinh đối diện, trong lòng lập tức thông suốt: hẳn là bị thần kinh rồi…
Thư Sinh túm lấy cổ tay tên kia, nhàn nhạt cười: “Nam nữ thụ thụ bất thân.”
Học trò kiađau điếng người nhưng vẫn không buông tay. Bộ mặt tuấn tú nhăn nhó, đauđến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-hoa-yeu/2213432/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.