Thư Sinh ômtâm trạng nặng trĩu trở về phòng, tuy rằng học trò kia không có chứng cớ để chứng minh khách điếm cùng Chước Tử sẽ xảy ra chuyện vào mùng mộttháng mười một này, nhưng không hiểu vì sao, trong lòng vẫn thấy bất an. Khi học trò kia kể lại, biểu hiện rất chân thật, thần thái động tácmiêu tả chi tiết hết sức. Hắn nói về những người đau khổ khi khách điếmbị thiêu đốt, căn cứ vào miêu tả của hắn thì chính là bọn Tân Nương.Nhưng hai ngày học trò kia ở đây còn chưa gặp qua lũ yêu ở hậu viện mà.
Chính điều ấy khiến hắn vô cùng bất an.
Ngồi xuốnggiường, Chước Tử vẫn đang ngủ say, khư khư ôm cái gối đầu không buông.Hắn nhẹ nhàng đưa tay vuốt ve gò má của nàng, khẽ gọi: “Chước Tử, dậyuống canh giải rượu nào.”
Chước Tử hừ mũi, không động đậy. Nàng đang bận nằm mộng được chà đạp Cửu Vĩ Hồ một trận, đừng ai nghĩ đến việc đánh thức nàng.
Thư Sinhđành nằm xuống bên cạnh, cũng không đắp chăn vì Chước Tử đang cuộn chănthành một cục, có muốn kéo cũng chẳng xê dịch được…
Nửa đêmChước Tử tỉnh lại, dẫm đạp Cửu Vỹ Hồ xong nhưng phát hiện bản thân bịYêu Vương tóm lại, định ném vào miệng núi lửa, kết quả là nàng càng bỏchạy càng khát, càng chạy càng mệt, liếm liếm đôi môi sắp nứt nẻ. Vất vả lắm mới thấy một dòng suối trên núi, đang muốn chạy lên nhảy vào nướcnhưng chân lại cứ đứng yên. Dùng sức nhéo nhéo hai chân, nham thạch lạihừ một tiếng, kêu tên nàng “Chước Tử, Chước Tử”. Nàng dụi dụi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-hoa-yeu/2213427/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.