Thạch Tinh kia liên tiếp bị đánh, thấy sắp bại tới nơi, ác tâm nổi lên, giận dữ gầm vang, nhiệt độ bỗng nhiên tăng cao đột ngột.
Thanh Đế vàNữ Oa tất nhiên không bị ảnh hưởng gì, nhưng Chước Tử liền cảm thấy khóchịu. Hơi nóng như thiêu như đốt nàng, máu trong người dường như cũng bị nấu sôi, bị rút cạn từng chút một.
Ngũ Thải Thạch đang cắn nuốt nguyên thần của Chước Tử!
Thanh Đế ôm chặt Chước Tử, sát khí nổi lên bốn phía. Kẻ cướp đi nguyên thần của Chước Tử, quả nhiên là Ngũ Thải Thạch!
Nữ Oa thấyhắn vận khí muốn phá nát tảng đá, trầm giọng: “Nếu như có một ngày trờilại sụp nữa, không có đá này thì không thể vá được, ngươi có chắc gánhnổi tội danh này? Ngũ Thải Thạch khó tìm, ngươi…”
Thanh Đế lạnh lùng nói: “Ngũ Thải Thạch có thể lại tìm nữa, nhưng Chước Tử chỉ có một mà thôi”.
“Nếu ngươi dám phá nát nó, ta liền giết cô ta!”.
Thanh Đế giơ tay lên, hai người ở hai phía đối lập, đảo mắt một cái, đường đao nhưmưa bão, tới tấp chém vào thạch tinh, Nữ Oa tức giận vung ống tay áo,tay áo lập tức bị xé thành vạn mảnh. Đao cùng với tơ lụa quấn vào nhau,tiếng chạm vào nghe đinh tai nhức óc.
Hai thượngthần đấu pháp, Chước Tử cũng không để ý lắm. Trên ngực có dây nhỏ chuivào, từng chút, từng chút một rút đi nguyên thần của nàng, khiến nàngđau đến phát run, cũng không dám gọi Thư Sinh, sợ hắn phân tâm mà bịthương mất. Nàng yết ớt chẳng làm được gì cho Thư Sinh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-hoa-yeu/2213400/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.