Chước Tử bực tức chạy về phía đó, quả nhiên là thấy Thư Sinh đang đứng ở… bờ ao.Chước Tử nhíu mày, chẳng lẽ là đang nhìn lén Cửu Vĩ Hồ tắm rửa, ánh mắtghen tức: “Thư Sinh háo sắc!”.
Thư Sinhngây người, trơ mắt nhìn chú cá sắp cắn câu quẫy đuôi bơi mất. Chước Tửnhoài về phái trước, ôm lấy hắn: “Chàng lại đang nhìn lén cô nương tắmrửa đúng không?”
Thanh Đế cười thành tiếng, kéo nàng ra phía trước: “Sau này cũng sẽ không có cái “lại” ấy nữa đâu”.
Chước Tử cười nói: “Ngoan lắm”.
Thanh Đế thở dài: “Đáng tiếc con cá vừa vuột mất, nó là thần thú đại bổ đấy”.
Chước Tử cười cười: “Đừng có ăn thần thú có được không? Khó khăn lắm mới lớn được như vậy”.
Thanh Đế mỉm cười, ném cần câu đi, ôm lấy Chước Tử, vẫn là Chước Tử nhà hắn là tốtnhất, thần thú hay gì nữa cũng chỉ là phù du thôi.
“Chước Tử, đợi dựng lại khách điếm rồi, chúng ta trở về Thiên giới một thời gian nhé?”
Chước Tử cười hỏi: “Sao phải vội như vậy?”
Thanh Đế khẽ đảo mắt, ghé vào tai nàng nói nhỏ: “Bổ sung linh khí, sớm sinh một tiểu Chước Tử”.
Tim Chước Tử đập mạnh một cái, vùi đầu vào ngực hắn: “Ừ”.
&&&
Vạn năm sau, lại một mùa xuân về, hoa nở.
Nguyên ThủyThiên Tôn ngủ say mười vạn năm đã tỉnh, ở đại điện ăn uống no say rồi,chuẩn bị ra Thiên Trì đi dạo, ngắm nhìn cây cỏ mình trồng. Sau mười vạnnăm không gặp, chắc chắn đều tươi tốt lên rất nhiều rồi.
Bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-hoa-yeu/2213394/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.