Phiên ngoại 7: Im lặng phi lễ
Cô rốt cuộc là cái dạng người gì? Thân thể của cô, lòng của cô...
Cô đã từng nghĩ ba tháng này chính là một cơn ác mộng, sau đó cô lại cam tâm tình nguyện trở lại nhà trọ này. Ngay từ đầu cô là món đồ chơi bị đám nam nhân kia tùy ý đùa bỡn, nay cũng đã làm bạn với cô 4 năm, cưng chiều cô, che chở cô 4 năm.
Chỉ có một người đặc biệt duy nhất, chính là nam nhân trước mắt này.
Hà Nhạc Nhạc yên lặng nghĩ, yên tĩnh nhìn gương mặt nam nhân đang ngủ say bên gối, gương mặt làm người ta đã xem bao nhiêu lần cũng cảm thấy giống như tác phẩm nghệ thuật làm người ta mê muội, còn có... linh hồn làm vô số người kính sợ.
Hắn vì sao lại ở bên cạnh cô?
Vấn đề này đã vô số lần nổi lên trong ý nghĩ của cô, nhưng vô số lần bị cô nhẹ nhàng lau đi.
Hắn thích cô sao? Yêu cô sao? Vì sao lại ôm cô?
Tiểu Tốn đã hơn một tuổi, nhưng cô vẫn không xác định được đáp án của mấy vấn đề này.
Bốn năm, dáng vẻ của hắn so với lần đầu tiên cô gặp hắn cũng không có gì khác nhau, vẫn lạnh lùng độc đoán bá đạo như vậy, đây không phải là cố ý cao ngạo mà trời sinh là một người lạnh lùng cao quý. Tuy rằng, ngẫu nhiên hắn cũng có một số hành động dịu dàng săn sóc nhỏ nhoi, nhưng có thể là do đôi mắt lạnh lẽo của hắn làm cho cô cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-cuc-pham/2363174/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.