Chương 306: Không còn kịp rồi
Hà Nhạc Nhạc nghĩ hoài cũng không nghĩ tới việc Nguyễn Lân và Quý Tiết không để ý đến cô là vì chuyện 'chứng sợ hãi', lại hỏi kỹ càng hơn, hai người đều nhăn nhó đứng lên, cảm thấy cô không đặt bọn họ ở trong lòng.
Bình tĩnh lại một chút, hình như cô chưa từng nói với bọn họ chuyện của mình. Từ khi biết được chuyện của mình do chính bản thân nói ra có khả năng bị người khác thêm mắm dặm muối để thay đổi hoàn toàn, rồi sau đó bọn họ lại nói là 'Hà Hoan chính miệng nói', cô thường có thói quen im lặng. Đối với Linh Vũ, cô cũng thường xuyên thuận miệng mới nói tới, không phải không tin tưởng, mà thật sự là thói quen. Cô không nghĩ tới thói quen này của cô sẽ làm cho bọn họ cảm thấy bị xa cách, sẽ... uất ức như vậy.
Tựa vào người Nguyễn Lân, cô nhẹ nhàng chậm chạp nói về thời thơ ấu của mình, khi cô học tiểu học, tránh nặng tìm nhẹ nói về lời đồn đãi kia, rồi đoạn bóng tối kéo dài ngày đêm, rồi nói về thời gian vui vẻ khi học đại học và rất nhiều chuyện thú vị với Linh Vũ, rồi nói đến khi cô ký hợp đồng tiến vào nhà trọ như thế nào.
Nghe cô nói xong chuyện xưa vui vẻ của mình và Nhậm Linh Vũ, trên mặt hai nam nhân lộ vẻ tươi cười nhưng trong lòng máu tươi đầm đìa. Nghĩ đến những tổn thương của cô, nghĩ đến dáng vẻ nho nhỏ bất lực run rẩy khóc lóc của cô trong ánh mắt ác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-cuc-pham/2363108/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.