Ngày thứ tư.
Bốn ngày nay, mỗi buổi sáng mở mắt ra, việc đầu tiên Hà Nhạc Nhạc làm đó chính là nhìn chằm chằm vào trần nhà trong chốc lát, bởi vì liên tục bốn ngày khi tỉnh lại cô đều có cảm giác như mình đã trải qua một đời . Nếu không phải trên người mình vẫn còn dấu vết còn sót lại vì bị hai người đàn ông chà đạp , cô nhất định sẽ nghĩ bản thân chỉ vừa mới gặp ác mộng mà thôi.
Bốn ngày trước cô tỉnh lại trong phòng khách lâù 5, cả người đều nát, cô ngay cả khóc cũng không khóc được, chỉ có thể tiếp tục nhắm mắt lại nặng nề ngủ cho đến khi đói tỉnh.
Bốn ngày sau đó, cả Nguyễn Lân và Thân Đồ tiên sinh đều không trở về, ngay cả 3 vị chủ nhà khác cũng không thấy, giống như cả nhà trọ này vốn dĩ chỉ có một mình cô tồn tại . Mỗi ngày canh giữ ở nhà trọ, làm chuyện nhà xem tivi đọc sách lên mạng, cô cảm thấy bản thân mình càng ngày càng bình tĩnh, một người đàn ông cũng được, hai người đàn ông cũng thế, nếu không thể phản kháng, việc duy nhất cô có thể làm chính là làm cho bản thân đừng để ý. Dù cho sau này. . . Ngay cả hôm nay cô cũng không thể hối hận , tự mình giải thoát cho bản thân, còn nói gì đến chuyện sau này?
Trời vẫn chưa sập, cô vẫn chưa chết, cha mẹ khỏe mạnh, cô đã nên vô cùng hạnh phúc rồi, chờ chết, còn cả một đống thời gian để khổ sở, việc gì phải sốt ruột .
Tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-cuc-pham/180929/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.