“Giám chế, về công ty hay là về nhà trọ?” Lâm Kỳ ở ghế lái quay lại hỏi Thân Đồ Mặc. Thân Đồ giám chế nhất thời hủy bỏ hành trình ba ngày cuối cùng để về nước, sắp xếp bên công ty cũng phải điều chỉnh lại một lần nữa, xem ra đúng là không có thời gian. Lâm Kỳ vừa chờ đáp án của Thân Đồ Mặc vừa nghĩ.
Nhà trọ…
Ngón tay phải Thân Đồ Mặc vô ý thức vuốt phẳng đầu ngón tay trỏ.
cô gái kia.
“Về công ty.” Thân Đồ Mặc nhắm mắt nghỉ ngơi một lát, bỗng nhiên trợn mắt, “Tạm thời không cần sắp xếp lịch trình cho ba ngày này.”
“… Dạ.” Mặc dù nghi hoặc, nhưng Lâm Kỳ cũng nhẹ nhàng thở ra. Tuy rằng mấy năm nay đi theo bên cạnh Thân Đồ giám chế đã sớm có thói quen làm việc với cường độ cao và yêu cầu công việc khắc nghiệt, nhưng có cơ hội thoải mái để điều chỉnh thể xác và trạng thái tinh thần cũng rất cần thiết, huống hồ…
Lâm Kỳ không dấu vết liếc trộm về phía sau một cái ── giám chế… Cũng có cực hạn chứ.
Khuôn mặt tuấn mỹ lạnh lùng cũng không khác ngày xưa là mấy, thậm chí ngay từ đầu hắn cũng không phát hiện, nhưng hai ngày trước hắn phát hiện Thân Đồ giám chế nằm trên giường ngủ ở khách sạn mới cảm thấy được ── vốn dĩ màu da khỏe mạnh của giám chế không biết khi nào đã không có chút huyết sắc, gân xanh trêntrán ẩn hiện, lông mày nhăn nhẹ, dáng vẻ điển hình của việc mệt nhọc quá độ. Lịch trình là hắn sắp xếp, hắn đương nhiên biết rõ nội dung công việc mấy ngày nay cũng không đến nỗi làm cho giám chế cảm thấy mệt nhọc, vậy khả năng lớn nhất chỉ có thể là ── giám chế không ngủ được.
Bác sĩ sau khi xem qua đã cho giám chế thuốc an thần, cũng có lòng tốt đề xuất mấy đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-cuc-pham/1533025/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.