Khi Quý Tiết và Nguyễn Lân lao ra khỏi phòng trang điểm, chỉ thấy một bóng lưng nam nhân đối diện bọn họ cầm lấy tay Đỗ Vi dùng lực một chút, hất Đỗ Vi ngã vào người Đỗ Hồng.
“Em có sao không?” không nhìn Đỗ Vi một cái, Quý Tiết cẩn thận nhìn quanh người Hà Nhạc Nhạc.
“Em không sao.” Hà Nhạc Nhạc liếc nhìn Nguyễn Lân bên cạnh, nhẹ giọng trả lời Quý Tiết.
Nhà tạo mẫu giúp cô mượn quần áo, cô vừa thay xong, nhân viên mời Tần Chi Tu đi khớp kịch bản, cô ở phòng thay đồ đợi một chút, cuối cùng nghĩ tới tình huống của Nguyễn Lân, vừa ra khỏi cửa phòng liền đụng phải Đỗ Vi cũng đi khớp kịch bản.
“Sao chỗ nào cũng có cô vậy!”
Hà Nhạc Nhạc không muốn dây dưa với Đỗ Vi, đang muốn quay lại phòng thay đồ, Đỗ Vi liếc mắt nhìn thấy bóng của Tần Chi Tu liền bước lên che trước người cô.
Đầu tiên Đỗ Vi nhìn quanh hành lang trước sau, thấy không có nhân viên đài truyền hình, mới lộ vẻ mặt lạnh lẽo chán ghét nhìn Hà Nhạc Nhạc từ trên xuống dưới.
“cô cho tên tiểu tử ngốc kia uống thuốc mê gì vậy? Để hắn ngốc đến nỗi làm một cái quỹ từ thiện?”
“... Làm phiền cho qua một chút.”
“đi qua? Đương nhiên có thể! Tên tiểu tử kia ngu ngốc như vậy? Nhưng, chỉ dựa vào cô, hắn thèm sao? Đừng để mới qua hai ngày hắn lại chạy về với tôi, tôi chướng mắt không thèm!”
Im lặng không nói gì, Hà Nhạc Nhạc chỉ thương hại liếc mắt nhìn Đỗ Vi một cái, không nhịn được lắc đầu.
Đỗ Vi vốn dĩ đang mang một bụng tức ngay lập tức nổi trận lôi đình, “cô lắc đầu cái gì? cô có tư cách gì lắc đầu?”
Hà Nhạc Nhạc không thèm nói một chữ, muốn bước lên đi vòng qua Đỗ Vi, nhưng dáng vẻ không thèm để ý này của cô làm cho oán giận đầy bụng của Đỗ Vi không phát tiết được càng thêm bành trướng.
Đỗ Vi túm mạnh lấy tay cô, “cô điếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-cuc-pham/1532995/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.