Tuy rằng công việc lồng tiếng so với quay phim thì tính độc lập cao hơn, một nhóm người lồng tiếng có thể tự mình lồng tiếng phần của mình rồi mới thông qua cuộc họp mà tập hợp lại với nhau. Nhưng mỗi người tự mình lồng tiếng hiệu quả tự nhiên không cao bằng việc làm chung với nhau, vì thế tổ chuyên môn bên công ty X mới sắp xếp vài ngày tập trung để mọi người nói chuyện với nhau để tăng thêm cảm xúc.
“Ngày mai đã bắt đầu tập trung, đối với em mà nói cũng là cơ hội học tập tốt, em lại xin phép…” Thái Minh Hiểu lộ ra vẻ mặt khó xử.
“Thực xin lỗi, Thái chủ nhiệm, em thật sự phải về nhà xem sao.” Hà Nhạc Nhạc cũng biết mình với mới bắt đầu làm việc đã xin nghỉ phép có chút quá đáng, nhưng mặc kệ như thế nào, người nhà vĩnh viễn ở vị trí thứ nhất.
“Ngày mai Nguyễn Lân sẽ đến đó! Em xác định muốn xin nghỉ phép?” Thái Minh Hiểu nói. một đám con gái vừa nghe thấy ngày mai Nguyễn Lân đến, từ vài ngày trước đã bắt đầu chăm sóc trang điểm, ngày mai tuyệt đối là tứ phương tranh sắc, không có việc cũng tìm chuyện tới đây, không nghĩ tới người này lại muốn xin nghỉ.
“…”
Hà Nhạc Nhạc vẫn quyết định xin phép, một buổi chiều thêm một buổi sáng, buổi chiều ngày mai côphải đúng giờ đến công ty tham gia tập trung.
“Cậu về nhà xem dì như thế nào đi, trở về nhất định phải nói rõ ràng mọi chuyện với mình. Lão đại… anh về cùng Nhạc Nhạc một chuyến đi.”
“Linh Vũ, mình…”
“Mình quyết định rồi, không được từ chối.”
Cứ như vậy, cô mang theo Lê Dĩ Quyền cùng người vệ sĩ tên cũng không biết lên máy bay về nhà.
Giống như cô đoán trước, quê nhà này vẫn như cũ, cho dù chân tướng đã như đóa hoa nở rộ ra, nhưng sự thật và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-cuc-pham/1532976/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.