“Mệt không? Hay là chúng ta ra bên ngoài ăn đi?” Quý Tiết mang đồ ăn đi theo phía sau Hà Nhạc Nhạc hỏi.
Hà Nhạc Nhạc đang đánh trứng gà quay lại nhìn trứng gà hắn đang đánh trong tay, nhẹ nhàng đem trứng gà lấy lại.
Quý Tiết thấy thế vội vàng đi lên cầm lấy trứng gà lại lần nữa, “anh chỉ sợ em mệt, không phải… khôngphải là không muốn ăn đồ ăn em làm đâu.”
“...” cô biết. Rút tay ra, nhìn vẻ mặt không yên của Quý Tiết, “đi đâu ăn?”
“anh ── ”
“anh mời đi.” Hà Nhạc Nhạc cười nói.
Hô hấp Quý Tiết bị kiềm lại, lại thở ra một hơi. Bao nhiêu lần rồi? Chỉ vì một nụ cười một cái nhăn mày của cô mà hắn đi dạo từ thiên đường đến địa ngục không biết bao nhiêu lần.
Mà cố tình hắn ── lại rất thích.
Nhìn bóng dáng nhỏ bé lung linh của cô, hắn nhịn không được vươn cánh tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, nhưng không dám cầm chặt.
Hà Nhạc Nhạc cúi đầu, hơi hơi thở dài.
Bàn tay nhỏ nắm lấy bàn tay to lớn.
Ba giây sau, Quý Tiết cười ngốc ngếch.
cô không có tránh ra, không có!
“...” Hà Nhạc Nhạc liếc khuôn mặt tươi cười của hắn, môi nhẹ cong, lập tức có chút suy nghĩ.
Mấy ngày nay thời gian lồng tiếng càng ngày càng nhiều, nhưng mỗi một ngày cô đều cảm thấy bản thân càng đến gần nhân vật hơn một chút. cô gái hoạt bát sáng sủa vô lo vô nghĩ, cô gái dũng cảm yêuvà cũng dũng cảm được yêu...
“A a a a!”
“A a a a!”
Các cửa hàng ven đường không ngừng truyền ra tiếng thét chói tai của mấy cô gái trẻ, Quý Tiết nhìn poster của Tần Chi Tu được dán trên kính của cửa hàng, nghiêng đầu nhìn Hà Nhạc Nhạc cười cười.
Hà Nhạc Nhạc tất nhiên hiểu được hắn cười cái gì, tức giận liếc hắn một cái, muốn rút tay lại, lại bị hắncười nhanh tay nắm chặt lại.
Tiếng chuông di động kịp thời vang lên.
Quý Tiết để đồ ăn trong tay xuống lấy điện thoại ra.
Nhìn sắc mặt càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-cuc-pham/1532974/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.