Chờ hai người đứng vững, Lê Dĩ Quyền mới thu hai tay lại, ngửa đầu nhìn hai người trên cầu thang.
“Chào. Quý tiên sinh cũng ở đây hả?”
Tuy rằng nguy hiểm đã không còn, nhưng Quý Tiết vẫn ôm eo Hà Nhạc Nhạc không buông, ánh mắt vừa nghi hoặc vừa cảnh giác nhìn chằm chằm Lê Dĩ Quyền.
“Cám ơn Lê luật sư. Lê luật sư… không phải trùng hợp cũng ở chỗ này chứ?”
Lê Dĩ Quyền nhẹ nhàng cười cười, liếc mắt nhìn bên hông Hà Nhạc Nhạc, “... Tôi ở gần đây.” nói xong còn nghiêng người nhường đường.
“Vậy lần khác lại nói chuyện nha.” Quý Tiết nói một câu cho có lệ, ôm Hà Nhạc Nhạc đi ra cửa.
Hà Nhạc Nhạc quay đầu không thấy Lê Dĩ Quyền đi ra, liền dừng bước lại, sắc mặt lãnh đạm cúi đầu nhìn cánh tay bên hông mình.
Quý Tiết ngượng ngùng thu tay lại. “Em… cùng với Lê Dĩ Quyền ── ”
“Bạn. Bạn tốt.” Hà Nhạc Nhạc cao giọng nói. Tư thế bảo vệ mãnh liệt như vậy làm Quý Tiết chấn động, ngực đau đớn.
Nhìn băng gạc trên tay trái của cô, Quý Tiết kiềm chế nghi vấn và chua xót đầy bụng, nhỏ giọng nói, “Uhm.”
“Em cũng đi công ty truyền thông X?”
“Ừ.”
“Em đi giao thông công cộng, sao anh không đi xe?”
“Bằng lái bị tịch thu rồi.” Vượt đèn đỏ quá nhiều… toàn là vì cô.
Hà Nhạc Nhạc không nói gì, chỉ có thể cùng hắn chen nhau lên xe buýt. Giờ cao điểm đi làm, xe buýt kín người, đừng nói chỗ ngồi, không có chỗ đặt chân nữa!
Quý Tiết cúi đầu nhìn cô gái bị chen lấn đụng đến trong lòng hắn không thể động đậy, chỉ có thể theo chiếc xe xóc nảy cọ cọ trước người hắn, khuôn mặt tuấn tú phong lưu cười tươi.
“Khó trách nhiều người ngồi xe buýt như thế, phúc lợi thật tốt.”
Hà Nhạc Nhạc cắn răng, đạp một cái lên giày da của hắn.
Quý Tiết nhe răng, thừa dịp lái xe dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-cuc-pham/1532967/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.