Ngồi ăn chè uống nước nói chuyện phiếm, chờ đến lúc muốn đứng dậy tạm biệt, Hà Nhạc Nhạc mới giật mình phát hiện hình như cô đã bị người ta không dấu vết điều tra hết cả gia thế hoàn cảnh sở thích của mình rồi!
“Có rảnh đến chơi nhiều hơn nha! Đứa con trai này của dì thật sự nuôi uổng công, suốt ngày vội vàng không nhìn thấy người, còn mua nhà ở bên ngoài, lâu lâu mới về nhà với dì một lần!” Từng Hương Nghi vừa liếc nhìn Lê Dĩ Quyền, vừa oán giận nói.
Lê Dĩ Quyền chỉ có thể cười cười, đưa Hà Nhạc Nhạc trở về.
Mở cửa vào nhà, lúc đóng cửa Hà Nhạc Nhạc liếc nhìn cửa phòng đối diện, vẫn tối đen một khoảng, như là một cái động hắc ám tối thui…
“Meo meo…”
Con mèo nhỏ chui trong ổ chạy ra, đôi mắt ngập nước giống như chứa vẻ uất ức nhìn Hà Nhạc Nhạc, Hà Nhạc Nhạc nhìn thức ăn còn đầy trong chén, ôm lấy Đậu Đỏ ── cô còn tưởng rằng Tần Chi Tu sẽ mang nó đi theo.
“Meo meo…”
Sợ con mèo nhỏ lại kêu không ngừng, Hà Nhạc Nhạc đem ảnh của Tần Chi Tu để ở ổ của nó, lại đặt Đậu Đỏ trên ảnh, ai ngờ cô vừa mới để Đậu Đỏ xuống, nó liền nhảy lại trong lòng cô.
Hà Nhạc Nhạc có chút kinh ngạc nhìn nó, nó… Cũng sợ cô đơn sao?
“Thực xin lỗi.”
Mãi cho đến đêm khuya, Hà Nhạc Nhạc cũng không nghe thấy tiếng mở cửa của phòng đối diện, nằm ở trên giường ôm con mèo nhỏ, cô không biết cảm giác mê mang trong lòng là gì, cô chỉ mơ hồ cảm thấy… hình như cô vẫn chưa thoát khỏi được đám nam nhân ở nhà trọ đã lấy đi trinh tiết của cô.
Thứ 2, ngày 1 tháng 11.
Ngồi nhờ xe của Lê Dĩ Quyền, lúc Hà Nhạc Nhạc tới khách sạn vẫn còn một lúc nữa mới tới giờ làm, côgái tiếp tân trực ban đang híp mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-cuc-pham/1532954/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.