“Tôi kêu hai người cút đi, không nghe thấy sao?”
Bị Quý Tiết ôm vào trong ngực, giọng nói Hà Nhạc Nhạc lạnh như băng miệt thị.
Rất buồn cười.
cô nghĩ chỉ cần rời khỏi nhà trọ thì sẽ thoát khỏi ác mộng.
cô nghĩ chỉ cần không còn hợp đồng cô sẽ không phải làm đồ chơi dưới thân bọn họ nữa.
cô nghĩ cho dù có gặp lại, cô cũng chỉ là một người xa lạ không tên không tuổi đối với bọn họ mà thôi.
Kết quả thì sao?
“Nhạc Nhạc?” Tần Chi Tu chìa tay muốn lau đi nước mắt còn vươn lại trên mặt cô, Hà Nhạc Nhạc lại nghiêng đầu, không nhìn hắn.
một chút kinh hoảng xẹt qua đôi mắt xinh đẹp của hắn, “Nhạc Nhạc, anh…”
Quý Tiết buông cánh tay ra, cúi đầu nhìn cô, “Ngoan, đừng tức giận.” Nhìn thấy cô trong tiềm thức cũng không đành lòng thương tổn hắn, biết được mình cũng có chút trọng lượng trong lòng cô, trái tim Quý Tiết dần bình tĩnh lại, thậm chí còn có chút ngọt ngào.
“A…” Hà Nhạc Nhạc cười lạnh một tiếng, đẩy cánh tay Quý Tiết ra xuống giường, yên lặng lấy quần áo rồi đi vào phòng tắm, tiếng nước vòi sen truyền ra.
Sau một lúc lâu, Hà Nhạc Nhạc tóc ướt sũng thay quần áo đi ra, đôi mắt khẽ nhìn xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn mịn màng, tóc ẩm ướt dán lên quần áo trong suốt, ẩn ẩn lộ ra màu da hồng hào.
“Hai người không đi đúng không? Vậy tôi đi.” Hà Nhạc Nhạc cầm lấy balo đi về phía cửa phòng.
“Nhạc Nhạc!”
“Nhạc Nhạc!”
Tần Chi Tu tới trước Quý Tiết bước lên bắt được tay cô, trong mắt đều là vẻ đau lòng.
“Em…”
Hà Nhạc Nhạc đẩy tay Tần Chi Tu ra, vẫn không nhìn hắn, “... Thực xin lỗi, mong anh để chìa khoá phòng của tôi lại.”
Cả người Tần Chi Tu run lên, không thốt nên lời.
Quý Tiết cầm cánh tay Hà Nhạc Nhạc, có chút áy náy nhìn Tần Chi Tu, “Đừng tức giận, em cắn anh tiếp đi.”
Hà Nhạc Nhạc nhắm hai mắt lại, một lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-cuc-pham/1532950/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.