“Tới đây được rồi.” Hà Nhạc Nhạc tháo dây an toàn ra, nói với Mục Duy.
Mục Duy dùng ngón trỏ chỉ nhẹ lên hai má, Hà Nhạc Nhạc do dự một chút, nhưng vẫn hiểu ý hôn nhẹlên khuôn mặt tuấn tú của hắn rồi mang khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng leo xuống xe. Tuy rằng chuyện này đã làm rất nhiều lần rồi, nhưng cô vẫn rất thẹn thùng, loại chuyện như thế này chỉ có những cặp tình nhân mới làm mà thôi.
Dù sao thì, cô cũng không phải là ‘người’ gì của hắn.
Cho đến khi thân ảnh Hà Nhạc Nhạc biến mất trong tầm mắt, Mục Duy mới cầm điện thoại gọi đi, “không cần đi theo Phạm Tư Nghị nữa, hắn đã không còn giá trị lợi dụng.”
“Dạ.”
trên đời này có rất nhiều chuyện trùng hợp, nhưng nếu quá khéo hoặc quá nhiều, nhất định sẽ có nguyên nhân.
Thân Đồ Mặc… Tuy rằng hắn cố ý lợi dụng cơ hội ngày hôm qua để Thân Đồ Mặc có thể gặp Nhạc Nhạc, nhưng hắn không nghĩ tới ảnh hưởng của Nhạc Nhạc đối với Thân Đồ Mặc đã ở một trình độ nhất định, nếu bây giờ Thân Đồ Mặc muốn bao dưỡng Nhạc Nhạc, thực sự đó không phải chuyện hắn muốn.
Nhưng, Thân Đồ Mặc muốn bao dưỡng thì bao dưỡng được sao?
cô gái nhỏ hắn yêu nhìn thì có vẻ dịu dàng ngoan hiền nhưng có bao nhiêu quật cường với phản nghịch, Thân Đồ Mặc, cậu cũng nên biết một chút.
Để hắn nhìn xem Thân Đồ Mặc có thân phận địa vị quyền lực to lớn như thế, Hà Nhạc Nhạc ở đó, rốt cuộc có giá trị bao nhiêu!
Khẽ cười một tiếng, Mục Duy khởi động xe, khóe môi nhếch lên, đầy vẻ trêu tức.
Cố gắng chống cự tinh thần đến giữa trưa, Hà Nhạc Nhạc cơm trưa cũng không muốn ăn. Thân thể bị sử dụng quá độ vừa mỏi vừa mềm, thậm chí mật huyệt còn lưu lại… cảm giác đau xót, vì sao loại chuyện này nam nhân sau khi làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-cuc-pham/1532947/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.