Bên trong xe, sau một lúc lâu vẫn không có tiếng động.
“anh ── ”
“Em ── ”
Bỗng nhiên hai người đồng thời mở miệng, lại không hẹn mà cùng ngừng lại.
Hà Nhạc Nhạc ngồi ngay ghế phụ lái dừng một chút rồi nói, “Cảm ơn Lê luật sư.”
cô vốn không muốn lên xe, nhưng lúc cô đi qua Lê Dĩ Quyền đúng lúc phải nghe điện thoại, đối diện với cửa xe mở ra cùng với ban đêm phủ rộng phía sau, cô lại không có tiền kêu taxi đành phải lựa chọn ‘kẻ thức thời là trang tuấn kiệt”.
Nghe thấy lời cảm ơn của Hà Nhạc Nhạc, Lê Dĩ Quyền nhìn về phía cô, khóe miệng vểnh lên mỉm cười tự nhiên, “anh còn chưa nghe em kêu là L.”
Hà Nhạc Nhạc có chút miễn cưỡng cười cười.
“Có vẻ như… em không muốn gặp anh?” Lê Dĩ Quyền vừa giỡn vừa hỏi.
“không, em ──” câu hỏi thẳng thắn của Lê Dĩ Quyền làm cho cô có chút kích động, chờ khi bình tĩnh lại cô không khỏi im lặng than một tiếng, “một người là hacker tung hoành Internet đùa giỡn với pháp luật, một người là luật sư công bằng chính nghĩa đại diện cho pháp luật, em… thật sự rất khó đem hai thân phận này đặt cạnh nhau.” cô đã nghĩ Linh Vũ là luật sư đặc biệt nhất rồi, lại không nghĩ đến L cũng vậy, mà còn là luật sư thanh danh hiển hách như thế nữa chứ.
“Em cảm thấy pháp luật và luật sư chỉ dùng để bảo vệ công bằng chính nghĩa sao?”
“Pháp luật tuy rằng là công cụ của giai cấp thống trị dùng để bảo vệ quyền lợi của họ, nhưng duy trì công bằng cơ bản của xã hội thì mỗi quốc gia có một điều kiện cụ thể riêng biệt. Còn luật sư…” Hà Nhạc Nhạc đột nhiên hiểu ra, “thì ra là thế.”
“Cái gì?”
“Bất kể là hacker hay là luật sư, đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-cuc-pham/1532935/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.