“A a! A a a! A a a a!”
Nghe tiếng thét chói tai hưng phấn tới cực điểm của Linh Vũ bên tai, Hà Nhạc Nhạc cười lắc đầu. Mấy ngày nay vội vàng, hộp quà Tần Chi Tu tặng, cô cũng chưa mở ra, Linh Vũ hỏi chuyện bài hát cô mới nhớ tới. Hộp quà đúng như Linh Vũ nói là album ca khúc chủ đề và bộ ảnh được đóng gói rất tinh xảo, cô đang chuẩn bị lấy CD ra nghe thử, hai mắt Linh Vũ lại toả sáng nhìn bộ ảnh, tư thế kia ── rất giống con chồn đói bụng ba ngày ba đêm gặp con gà…
Nhậm Linh Vũ lục lọi từng cái từng hình, một tiếng thét chói tai vang lên, Hà Nhạc Nhạc không khỏi lo lắng hàng xóm chung quanh có thể lại đây gõ cửa hay không. Bộ ảnh chụp kia cô và Mục Duy đều đãxem qua, vì thế có thể giải thích được tâm trạng bây giờ của Nhậm Linh Vũ. Tần Chi Tu không chỉ ngoại hình, khí chất thanh thuần hơn nữa với kỹ thuật của Mục Duy, bất kể là biển xanh trời xanh hay là trênsô pha, Tần Chi Tu thuần mỹ vạn phần câu dẫn làm cho người ta không đành lòng vây bẩn lại khôngthể khống chế ảo tưởng nhúng chàm hắn, lại vì ý tưởng tội ác của bản thân mà cảm thấy thẹn.
hắn…trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Hà Nhạc Nhạc lặng lẽ hiện lên một tia ngượng ngùng ── Linh Vũ nhất định không thể tưởng được, cô là nữ nhân của Tần Chi Tu.
“A, a a a a ──” Tiếng thét chói tai quái dị thảm thiết xen lẫn hưng phấn của Nhậm Linh Vũ trực tiếp đem Hà Nhạc Nhạc đang nhớ lại ký ức kiều diễm kéo về.
“Xảy ra chuyện gì?”
Vẻ mặt Nhậm Linh Vũ kinh hách quá độ nhìn Hà Nhạc Nhạc, ngón trỏ run run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-cuc-pham/1532930/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.