13, 14, 15.
Vừa mở mắt, trước tiên Hà Nhạc Nhạc chìa tay sờ lấy di động trên đầu giường nhìn vào. Hai ngày nay, cô vô số lần phản xạ nhìn thời gian, lần lượt xác nhận, đếm ngược.
Thời gian, hình như đang chậm lại. Hai ngày nay, Quý Tiết và Tần Chi Tu đều có công việc, thỉnh thoảng đều phải ra ngoài, Mục Duy và Nguyễn Lân đều tự mình làm việc ở tầng trệt, Thân Đồ Mặc có trở về một lần, ăn chút gì đó, ở trên bàn cơm tầng trệt muốn cô một lần, sau đó liền thay quần áo ra ngoài.
Liên tục hai buổi tối, cô đều qua đêm ở nơi này của Mục Duy. hắn cho cô xem ảnh chụp lúc trước hắnchụp, tay nắm tay dạy cô sửa ảnh, trưng cầu cái nhìn của cô đối với ảnh chụp của hắn ── giống như côlà học trò của hắn, một đồng nghiệp, một người bạn bình thường.
Cho dù hắn vẫn ôm cô như cũ, vẫn sẽ nói những lời làm cho cô thẹn thùng ở bên tai cô, nhưng tương đối mà nói, ở cùng với hắn… cô rất thả lỏng.
Cuối cùng, một ngày cuối cùng. Vết thương trên chân cũng đã tốt lên, ngày mai mang giày vào chạy đua cũng không sao…
Cánh tay mạnh mẽ ôm thắt lưng cô, từ phía sau ôm lấy cô, nam nhân khẽ hôn nhẹ nhàng như nước lên đầu vai, lưng.. cùng với người tàn bạo lúc trước như là hai người khác nhau.
Trí nhớ ba tháng đã qua như một đoạn phim chạy qua trong đầu cô, ba tháng mà thôi, vậy mà xảy ra nhiều chuyện như thế… chuyện không thể tưởng tượng, nếu như nói cho người khác, nói không chừng đến Linh Vũ có năng lực thừa nhận rất mạnh cũng sẽ không tin nổi.
Nam nhân nâng một chân cô lên, nghiêng thân từ phía sau tiến vào cô. Buổi sáng cô cũng rất mẫn cảm, hơn nữa ban đêm có nhiều lần hoan ái, tiểu huyệt vẫn sẽ duy trì độ ướt át nhất định, làm cho buổi sáng tỉnh dậy lúc nào bọn họ cũng có thể xâm nhập ‘làm làm’.
“Ừ…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-cuc-pham/1532925/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.