“... Tần tiên sinh, chuyện này tôi thực sự không giúp được.”
“Ừ.”
Cơm nước xong.
“anh nghỉ ngơi đi, để tôi dọn dẹp cho.”
“...” Tiếp tục giúp cô thu dọn bàn ăn.
Dọn dẹp xong.
“anh, còn có chuyện gì phân phó nữa không?”
“cô lo việc của cô đi, tôi tự nhìn là được.” Tần Chi Tu dựa vào cửa phòng bếp, nhìn chằm chằm Hà Nhạc Nhạc đang dọn dẹp sạch sẽ phòng bếp.
“...” Hà Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy da đầu run lên, cầm khăn lau trong tay cũng không nghĩ ra nên để chỗ nào! Cố gắng chống đỡ khoảng ba phút, cô tuyên bố đầu hàng, “Tần tiên sinh, anh có thể hay không...”
“... thật có lỗi.”
“không, không, ” Hà Nhạc Nhạc vội vàng sửa lại lời muốn nói. Tuy rằng nhìn qua giống như đang hòa bình, nhưng ba chữ ‘thật có lỗi’ Tần Chi Tu vừa mới nói vào tai cô, cô liền cảm thấy giống như bản thân đã chối bỏ một con chó nhỏ trung thành bị cuồng ngược đãi, “Ý của tôi là, anh có thể giúp tôi lấy khăn lau bếp ở trên ban công vào không?”
“Được!” Cười tươi như hoa.
Rơi nước mắt. Hà Nhạc Nhạc không khỏi cười khổ. cô đã từng nghĩ Tần Chi Tu là người chủ trọ bình thường duy nhất của một đám nam nhân ở nhà trọ? Được rồi, cô thừa nhận cô lại sai lầm nữa rồi ── cả đám trong nhà trọ này cơ bản không có một chủ nhà nào là người bình thường cả! Hơn nữa, cô sợ chính mình… cũng không bình thường.
Đập đập trái tim bị khuôn mặt tươi cười quá moe của Tần Chi Tu làm vui vẻ, Hà Nhạc Nhạc than nhẹmột tiếng, trên mặt cũng lộ ra tươi cười thoải mái thanh nhã.
Vừa dọn dẹp xong phòng bếp, Quý Tiết và Thân Đồ Mặc một người quần áo màu đen một người quần áo màu trắng lần lượt trở về. Tần Chi Tu nhìn ngoài cửa sổ, cuối cùng cũng rời khỏi lầu 1.
“Thân Đồ tiên sinh, Quý tiên sinh.”
“Nhớ tôi không?” Quý Tiết trực tiếp đi lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-cuc-pham/1532898/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.