Thân Đồ Mặc đã trở lại.
Hà Nhạc Nhạc vừa ra thang máy đã thấy Thân Đồ Mặc đang ngồi trên sô pha trong phòng khách, bên cạnh sô pha là Lâm Kỳ - thư ký của hắn ôm một tập tài liệu thật dày, một tay đưa một xấp tài liệu để trên bàn trà trước mặt Thân Đồ Mặc.
“Thân Đồ tiên sinh, Lâm tiên sinh.” Hà Nhạc Nhạc chào hỏi, thấy Thân Đồ Mặc chỉ liếc nhìn cô mà cũng không yêu cầu gì, cô liền đi ra chuẩn bị trà và cà phê cho bọn họ.
một lát sau, cô lẳng lặng để cà phê ở trên bàn trà.
“Cảm ơn Hà tiểu thư.” Lâm Kỳ lễ phép nói cảm ơn, giọng điệu khách khí mà bình tĩnh.
Hà Nhạc Nhạc cong lên cánh môi, lộ ra một chút tươi cười ngọt ngào, hơi hơi tránh ra.
“…” Thân Đồ Mặc nâng mắt nhìn về phía bóng dáng của Hà Nhạc Nhạc, thân hình nhìn như đơn bạc gầy yếu kia lại có xúc cảm trắng mịn đầy đặn, đường cong giản dị mộc mạc lại đầy dâm mị, thế mà hắn lại nhớ rõ ràng như vậy.
“Để xuống đi, cậu đi về trước đi.”
“Được.” Lâm Kỳ để tài liệu xuống, nhìn về phía phòng bếp, rời khỏi nhà trọ.
Trong phòng bếp, Hà Nhạc Nhạc lấy ra những thứ muốn dùng làm bánh như: trứng gà, bột mì, bột sô đa, đường cát, sữa… Phải làm bánh ngọt đương nhiên là phải làm bánh với đánh trứng trước, Tần Chi Tu hình như cũng thích ăn đồ ngọt, vì thế cô cho nhiều đường một chút.
Vừa nghĩ vừa làm, Hà Nhạc Nhạc đánh trứng, đem lòng trắng trứng tách ra bỏ vào thau đánh trứng, đang muốn nhỏ thêm mấy giọt dấm chua, lại nghe thấy tiếng bước chân phía sau.
Là Thân Đồ Mặc vĩnh viễn luôn mặc quần áo màu đen… hắn thật sự không thấy nóng sao? Nhưng không thể không nói, quần áo màu đen biểu lộ rất rõ khí chất sắc bén lại cơ trí bình tĩnh của hắn.
Mắt kính và caravat đã lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-cuc-pham/1532886/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.