Rất may mắn cô chống đỡ được.
Sau khi nghe Tiểu Nhã nói mọi chuyện trong điện thoại, cô kiên trì đến khi thi xong vào đại học thì gục ngã. Ba ngày sốt cao không hết, làm ba mẹ sợ hãi, sau đó đến khi có thành tích, điểm của cô vượt xa tất cả bạn học một khoảng lớn, nhưng vì thoát khỏi ác mộng, cô xin thầy cô giáo ở trường không nóicho người khác biết trường đại học mà cô thi vào. Vì bảo vệ cô, ba mẹ còn thừa dịp ngày nghỉ đổi tên cho cô, tất cả đều là vì có thể để cô ở đại học bắt đầu lại một lần nữa!
Mới vào trường học, tuy rằng đã chuẩn bị tâm lý rất tốt rồi, nhưng cô vẫn sợ hãi, bởi vì mang theo hy vọng a! Mọi người thường nói hy vọng làm cho người ta kiên cường, nhưng thật ra rất nhiều lúc hy vọng càng làm cho người ta yếu ớt hơn. Nửa tháng hơn đã trôi qua, không có lời đồn đãi gì cả, lòng của cô, thoáng thả lỏng.
Ngày đó là lần đầu tiên cô đi trễ, thư viện đã không còn chỗ, cô tìm một phòng học trên lầu hẻo lánh để tự học, đó là chỗ gần học viện Luật đã cũ, bởi vì phòng học không có quạt, vì thế sinh viên không nhiều lắm.
không biết qua bao lâu, vốn dĩ phòng học im lặng lần lượt truyền đến tiếng hô kinh ngạc của mấy sinh viên, cô có chút kỳ lạ ngẩng đầu lên, bởi vì bình thường đi tự học mọi người đều sẽ cố gắng giữ im lặng để tránh tiếng chuông quấy rầy đến người khác. Vừa ngẩng đầu, cô đã nhìn thấy một nam nhân trẻ tuổi trời nắng nóng lại mặc áo khoác.
Nam nhân sau khi nhìn thấy cô, cười cười quỷ dị, từ bên kia phòng học đi về phía cô.
thật sự lúc ấy cô rất sợ hãi, sợ hãi nam nhân kêu cô là Hà Hoan, nói ra những lời đồn đại dơ bẩn──
Bá! Hai tay nam nhân mở áo khoác ra, lộ ra thân thể trần trụi ghê tởm của hắn.
Lúc này cô há hốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-cuc-pham/1532876/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.