Rất nhiều cảnh đẹp chỉ có thể nhìn từ xa, giống như sườn đê xanh mát tươi tốt, một khi đến gần sẽphát hiện nó rất thưa thớt, lại có thêm tầng đất nâu phủ trên mặt. Có những cảnh đẹp, nhìn từ xa thìđược nhóm nghệ thuật gia tô điểm như một kiệt tác, mà càng tới gần càng làm cho người ta hoài nghi vào ánh mắt của mình, hoài nghi bản thân có phải đang mơ hay không, hoặc là đi vào một thế giới tốt đẹp khác.
Chỉ là quần áo bình thường, tùy ý nằm, chỉ có một mình hắn lại làm cho kết cấu xung quanh trở nên hoàn mỹ như một bức họa, chính là…
Hà Nhạc Nhạc chậm rãi đi đến gần, cách Tần Chi Tu năm bước thì dừng lại, ngồi xuống.
cô chạy xe đuổi theo mấy tiếng liền mới tìm thấy xe máy của Tần Chi Tu ở phía trước một quán mì sợi, hỏi rất nhiều người cũng không ai biết chủ của chiếc xe đã đi đâu. Ở quán mì sợi đến trưa, cũng khônggặp được bóng dáng của Tần Chi Tu, cô đành phải dựa theo cảm giác đi dạo xung quanh, cuối cùng xa xa liền thấy ca sĩ thần tượng đang nằm trên bờ.
Mục Duy nói đây là thói quen của Tần Chi Tu.
Lúc không có công việc, Tần Chi Tu lúc thì làm ổ cả ngày trong nhà trọ, khi thì cưỡi chiếc xe máy sấm sét của hắn, muốn tìm cũng không thấy người đâu. Sau vài lần mất tích, Quý Tiết sợ, gắn định vị vệ tinh trên xe máy của Tần Chi Tu. Nhóm ngôi sao luôn sống trong tầm mắt của công chúng, mỗi cử động hay tiếng nói đều bị vô số người nhìn chằm chằm, vì thế khi nghỉ ngơi thường tìm đến những nơi không có quá nhiều người biết đến bản thân để trải qua cuộc sống thoải mái của người bình thường, cũng rất dễ thông cảm. Hà Nhạc Nhạc vốn cũng tưởng rằng Tần Chi Tu cũng vậy, nhưng… nhìn nam nhân đangnhắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-cuc-pham/1532871/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.