không phải... Hà Hoan dán?
Sắc mặt Nhiếp Tiểu Thiến thay đổi.
“nói ra là ai dán, thêm năm mươi ngàn.” Mục Duy mỉm cười nói.
“Cái này...” cô gái có chút do dự.
Mục Duy vung tay lên, lập tức có một nam nhân mặc tây trang đen lạnh lùng đẩy một cái xe đến trước mặt cô gái, kéo ra màn che, lộ ra đầy tiền mặt trên xe, là năm mươi ngàn trước mặt cô gái đó.
cô gái nuốt nuốt nước miếng, phát hiện bản thân không muốn nói nhưng hoàn toàn không thể khống chế giọng nói.
“Tôi biết! Là Tấm Hồng! Tôi tận mắt nhìn thấy! Tấm Hồng cùng với Viên Lệ nhặt được thư tình của Tiểu Thiến, cố ý dán trên bảng thông báo!” cô gái váy hồng cao giọng nói.
Nam nhân lãnh khốc ngược lại đem năm mươi ngàn cho cô gái váy hồng vừa nói.
Hành động của nam nhân lãnh khốc này hoàn toàn làm cho cả phòng điên cuồng ── nhưng cũng làm cho Nhiếp Tiểu Thiến oán giận la lớn!
“Vì sao không ai nói cho tôi biết!”
Hai cô gái có chút áy náy nhìn Nhiếp Tiểu Thiến liếc mắt một cái, chạy nhanh tìm thứ gì đó bỏ tiền mặt vào, giống như phía sau có sài lang hổ báo đuổi theo vậy.
“Tôi! Tôi có lời muốn nói!” một nam sinh đứng lên.
“Vương Mạnh!” Trần Thần hoảng sợ quát bảo hắn ngưng lại.
“anh em, thực xin lỗi, thật ra tôi vẫn cảm thấy rất có lỗi với Hà Hoan, vì thế… Tiểu Thiến, thật ra lúc trước không phải Hà Hoan câu dẫn Trần Thần, là Trần Thần... hắn lấy thư tình của cậu uy hiếp Hà Hoan, muốn chiếm tiện nghi của cô ấy.”
Mặt Trần Thần không còn chút máu, mà so với sắc mặt hắn càng trắng hơn là Nhiếp Tiểu Thiến đangmặc áo cưới trắng thuần khiết.
“Cho dù không thể giải thích, bị cô nhục nhã trước mặt mọi người, bị cô lừa gạt đến đây để phê phán, cho đến cuối cùng Hà Hoan vẫn muốn bảo vệ tình yêu của cô, hôn lễ của cô, thậm chí… thừa nhận lỗi lầm bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-cuc-pham/1532868/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.