Thân Đồ Mặc!
Sao hắn lại đến trường quay? Hôm nay không phải… Hà Nhạc Nhạc nhìn phía sau Thân Đồ Mặc, quả nhiên là hai chị em Vinh gia hôm nay phải về nước. Vinh Thanh Nhã khó nén khỏi tức giận trừng mắt nhìn chị em Tiêu gia, còn Vinh Thanh Phong chỉ yên lặng nhìn Hà Nhạc Nhạc.
Hà Nhạc Nhạc rũ mắt xuống, cái tát vừa mới nãy làm cho mặt cô nóng lên ── rất, rất mất mặt đi, bị người ta kiếm chuyện đánh cho một tát, cô một chút phản ứng cũng không có, là ai nhìn thấy cũng đều cảm thấy cô là một người đáng thương không có lòng tự trọng.
Đây đều là thói quen cùng cách sống của vô, mặc kệ bị nhục nhã cũng được, vô tội bị đánh chửi cũng được, không chống cự không phản kháng chấp nhận người ta nhanh chóng phát tiết ── bởi vì kết quả phản kháng chỉ đổi lấy thêm nhiều người bắt nạt hơn, không ai giúp cô, cho dù bị thầy cô giáo biết, họ cũng chỉ kêu ba mẹ cô đem cô về nhà, thậm chí… khuyên cô nên tạm nghỉ học. Chỉ có nhẫn nại, chỉ có nhẫn nại mới có thể tiếp tục đi học, mới có thể thi đại học, mới có thể đi tìm Tiểu...
không, không thể nghĩ, không thể nghĩ đến cái tên đó, không thể để nghi ngờ và hận thù vây khốn bản thân, cô chỉ muốn, cố gắng sống dưới ánh mặt trời!
Đúng vậy, cô rõ ràng chỉ muốn như thế, rõ ràng hồi nãy lúc bị đánh cũng không có cảm giác gì, vì sao bây giờ lại cảm thấy mất mặt, khổ sở?
Hà Nhạc Nhạc có chút bi ai ── bởi vì cô không muốn chị em Vinh gia nhìn thấy dáng vẻ ti tiện này của cô.
“Mặc ca!” Đôi mắt Tiêu Toa đầy kinh hỉ nhìn Thân Đồ Mặc, “Đạo diễn nói hôm nay anh không tới mà! anh đặc biệt đến đây xem em diễn hả?”
Thân Đồ Mặc cúi đầu nhìn hài cốt của di động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-cuc-pham/1532846/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.