“A ──” cùng với một tiếng thét kinh hãi, Hà Nhạc Nhạc đã bị Nguyễn Lân đang ngủ trên sô pha cầm lấy cánh tay nhấc lên ngồi trên người hắn.
“Dưới tình huống bình thường, cô không phải nên đắp cho tôi một tấm chăn hay áo khoác, rồi sờ mặt hôn trộm tôi sao?”
“...” Hà Nhạc Nhạc từ chối trả lời, thắt lưng bị hắn ôm cô đứng dậy không được, chỉ có thể xem thường nhìn hắn, “anh cho là tôi tin vào phim thần tượng hay là ngôn tình tiểu thuyết? Với lại, anh ngủ cũng không thích đắp cái gì mà?” Hại cô nửa đêm vì lạnh mà tỉnh lại đó thôi.
“A...” Ngẩng đầu nhẹ hôn lên môi Hà Nhạc Nhạc, Nguyễn Lân nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn của cô càng xem càng thích. cô gái nhỏ này sao lại có thể hợp khẩu vị của hắn như thế chứ?
Lại hôn sâu hơn, hai tay tự nhiên mò vào bên trong quần áo của cô ──
“A ── tôi, tôi còn chưa ăn cơm.”
“Tôi cũng chưa ăn mà.”
“anh ──” cứ như vậy, thân thể của cô nhất định sẽ bị bọn họ làm hỏng luôn! không phải “Làm” xấu xa đó, mà không bao giờ được ăn đúng bữa khi đói!
“Leng keng leng keng...” Tiếng cửa thang máy đột nhiên vang lên.
Nguyễn Lân vừa bắt đầu, vốn muốn mặc kệ, nhưng chuông cửa cứ vang không ngừng, hắn đành phải tạm thời buông tha Hà Nhạc Nhạc.
Người bấm chuông cửa là Quý Tiết, “Nguyễn tiên sinh đang ở phòng đạo cụ.” Hà Nhạc Nhạc vừa đi vào thang máy vừa nói. thật vất vả có người giải cứu cái bụng của cô, cô choáng váng lắm mới có thể đi lại.
Ai ngờ Quý Tiết cũng không cho cô cơ hội thoát khỏi móng quỷ của Nguyễn Lân, mà xanh mặt đưa điện thoại di động cho cô.
“Lại đây.”
Chuyện gì vậy? Hà Nhạc Nhạc nghi ngờ cầm di động đi theo phía sau Quý Tiết trở lại phòng đạo cụ.
Quý Tiết nhìn Nguyễn Lân trên sô pha, thần sắc thay đổi mấy lần, cuối cùng quay đầu nói với Hà Nhạc Nhạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-cuc-pham/1532842/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.