“Chị Nhạc Nhạc? Hôm nay có cái gì ăn ngon không? Khẩu vị của em đã bị chị Nhạc Nhạc dưỡng thành kén chọn rồi!” Vinh Thanh Nhã vừa vào cửa bỏ lại đồ mua sắm liền thẳng đến phòng bếp ở bên người Hà Nhạc Nhạc tìm kiếm.
Hà Nhạc Nhạc kiều kiều khóe miệng, nhưng trong mắt không ý cười.
“Chị Nhạc Nhạc giống như không vui? Phát sinh chuyện gì sao?”
“… không có việc gì, chờ một lát tới bữa tối là được rồi.” Hà Nhạc Nhạc miễn cưỡng cười cười, “Đúng rồi, hôm nay có bánh trẻo, có muốn nếm thử không?”
Vinh Thanh Nhã lắc đầu, “Em không thích đồ ăn đông lạnh.”
“không phải đồ ăn đông lạnh, buổi chiều chị tự gói.”
Buổi chiều… Ngay lúc cô nghĩ mình chết chắc rồi, cô không biết nên nói là may mắn hay xui xẻo thật sựcắn phải đầu lưỡi, đau đến bưng kín miệng.
Thân Đồ Mặc bắt lấy miệng của cô nhìn nhìn, không làm tiếp nữa, chờ xe của Mâu Tư đến, hắn kêu thư ký đem cô đuổi về bệnh viện Tông thị.
Đến bệnh viện, trước tiên cô gọi cho Linh Vũ báo bình an, chỉ nói di động bị rớt hư rồi, chờ có thời gian lại đi mua cái mới. Lúc nhìn thấy Mục Duy mới biết buổi sáng hắn đã tái khám xong rồi, buổi chiều chính là ở lại làm vật lý trị liệu, hắn thấy cô trước thời gian đã trở về còn cười hỏi cô sao không đi chơi nhiều hơn, làm cho cô chỉ có thể cười khổ. cô… đã phụ ý tốt của hắn.
Trở về nhà trọ sớm, cô lập tức lái xe ra ngoài đi mua bột mì cùng nguyên liệu nấu ăn, tuy rằng không hy vọng xa vời Thân Đồ Mặc sẽ động lòng tra tấn cô ít một chút, nhưng …. so với hoạ vô đơn chí còn tốt hơn.
Ban ngày Mục Duy ở bệnh viện cố gắng nên mệt mỏi, bữa tối không có xuống lầu, Hà Nhạc Nhạc liền mang đồ ăn lên, bàn ăn chỉ còn hai chị em Vinh gia.
Nguyễn Lân đâu?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-cuc-pham/1532836/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.