“Tỉnh?” Giọng nói vang lên khi vừa nghe thấy tiếng động phát ra.
Mục Duy đang dựa vào trên giường, chợt phát hiện tứ chi của hắn đã bị dây thừng dài to gắt gao cột vào trụ giường.
Châm chọc nhìn Hà Nhạc Nhạc đang đứng ở bên giường, Mục Duy hoàn toàn không có sợ hãi.
- “Sao vậy, thì ra cô có hứng thú bị ngược hả? Sớm nói một chút, tôi sẽ rất có hứng thú dạy dỗ cô đó.”
Nhìn vào tình huống hiện tại, tuy rằng vừa nãy cô có lá gan đem bản thân hắn đánh ngất, nhưng Mục Duy cực kỳ tin tưởng ── cô gái này tuyệt đối không dám giết hắn. Mà tóm lại cô cuối cùng có hay không giết hắn, vì hành vi hôm nay nhất định cô sẽ hối hận cả đời!
- “anh có biết, Linh Vũ là một nữ nhân tốt không?” - Hà Nhạc Nhạc xoay người, từ trên bàn trà cầm lấy một cái máy quay đùa nghịch.
- “anh có biết, cô ấy đối với tôi quan trọng như thế nào không?” - Hà Nhạc Nhạc vòng qua giường, đem máy quay để ở trên đầu giường.
- “... cô làm gì vậy!” - Mục Duy sắc mặt dần dần có chút khó coi.
- “A... Tôi có thể làm gì chứ? anh có biết... hiện tại tôi hận bản thân không có năng lực như thế nào không?” - Nhìn Mục Duy nhíu mày nén giận, giọng nói Hà Nhạc Nhạc tràn đầy tuyệt vọng.
- “Tôi trước kia, chưa từng oán qua ông trời bất công, bởi vì tôi vẫn tin tưởng, ông trời công bằng. Vì thế tôi không oán... Cho dù bị người khác khi dễ, bị người khác nhục nhã, tôi cũng không hận, bởi vì tôi cảm thấy ông trời đã đối với tôi tốt lắm rồi, hắn cho tôi 2 người cha mẹ tốt nhất trên đời, cho tôi người bạn tốt nhất. Vì thế... bất kể gặp phải chuyện gì, tôi đều tự nói với mình... không sao hết, tôi rất hạnh phúc! Tôi rất hạnh phúc! Ha ha... Ha ha... Ha ha ha ha... Tôi có phải rất ngốc hay không? Có phải rất ngốc hay không? Đúng vậy, anh đã nói, anh chưa có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-cuc-pham/1532797/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.