“Nguyễn tiên sinh ── ưm. . .”
Nguyễn Lân vây quanh eo nhỏ của cô gái trước mặt, hung hăng hôn lên đôi môi anh đào tươi mới, giống như lữ khách trên sa mạc đang khát đến mức tận cùng tham lam hút lấy dòng suối ngọt lành .
“A. . .” Lấy lại tinh thần Hà Nhạc Nhạc dùng sức đẩy người đàn ông cường tráng kia, thậm chí dùng sức đánh lên lưng anh ta để anh biết cô đang kháng cự.
Nhưng Nguyễn Lân tựa hồ quyết tâm không hôn đủ mấy ngày xa nhau tuyệt đối không nhả ra, cắn đầu lưỡi cô ngậm vào trong miệng mình tùy ý liếm mút, dùng đầu lưỡi linh hoạt ướt át thay phiên xoa dịu, cuốn lấy cánh môi trơn mềm của cô , tham lam vươn vào giữa hai hàm răng nhẹ nhàng lướt qua vách tường mẫn cảm . . .
Nguyễn Lân không nhìn cô gái đang giãy dụa trong lòng, một bên nhiệt tình ôm hôn cô, một bên thuần thục gạt bỏ quần áo trên người cô , thẳng đến khi đem cô giam cầm trên giường, vật nóng dưới thân đã muốn đỉnh ở cửa hoa huyệt đang nhắm chặt của cô, anh ta mới nhẹ nhàng buông ra môi cô.
“Thân thể của em. . . Có thể làm không?”
Đầu óc thiếu dưỡng khí Hà Nhạc Nhạc mở to mồm thở phì phò, khẽ động thân thể, từ dưới thân anh chui ra.
“Còn chưa được sao?” Nguyễn Lân làm bộ muốn mở hai chân cô ra xem xét, Hà Nhạc Nhạc vội vàng lui đến đầu giường.
Nhìn thấy Hà Nhạc Nhạc kinh hoảng nao núng , ngực Nguyễn Lân đau xót.
“Tên khốn Mục Duy kia dọa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-cuc-pham/1532792/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.