Khi thấy Tần Chi Tu đã viết xong bản nhạc mới, Quý Tiết ngay lâp tức đứng dậy vứt hết mấy tờ giấy trên mặt đi, bước chân nghiêm túc đi về hướng thang máy, chẳng thèm so đo việc “Rửa nhục” hay không .
Hà Nhạc Nhạc giương mắt nhìn Quý Tiết, đang muốn kéo mấy mảnh giấy trên mặt mình xuống, lại bị Nguyễn Lân từ phía sau dùng cánh tay ôm lấy.
“Nguyễn Lân! Tôi còn phải dọn dẹp nữa. . .”
“Không sao đâu, đợi lát nữa tự tôi dọn cũng được .” Tần Chi Tu mỉm cười nhìn hai người, không hề ngạc nhiên trước cử chỉ thân mật của hai người . Trên thực tế, trừ bỏ âm nhạc cùng Đỗ Nhã ra, nhưng thứ khác anh đều không quan tâm lắm.
Trơ mắt nhìn Nguyễn Lân một đường ôm cô trở lại phòng ngủ, Hà Nhạc Nhạc nhịn không được mở miệng:
“Anh. . . Anh không về phòng của mình ah?”
Nguyễn Lân cắn cắn vành tai cô, “Tôi phát hiện em thoải mái hơn giường của tôi.”
“Kia, vậy phòng này để cho anh, tôi đi phòng khách ngủ.”
“Em không nghe rõ ah? Tôi là nói. . .’Em’ so với giường ngủ của tôi thoải mái hơn.”
“A ── ”
Phòng tắm, lại là phòng tắm.
“Nguyễn Lân. . .” Anh , anh ta cũng đừng có biến thái như thế chứ!
Dựa lưng vào vách tường, hai tay chống lên vách tường phía sau phòng ngừa bản thân mất cân bằng mà trượt ngã xuống đất, một chân cao cao nâng lên đặt trên khuỷu tay anh, một chân khác bị bắt nhón lên cố hết sức phối hợp với độ cao của anh. Hà Nhạc Nhạc cảm thấy bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-cuc-pham/1532778/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.