Cửa thang máy mở ra, không ngờ Mục Duy lẽ ra đã lên lầu lại còn bên trong.
Hà Nhạc Nhạc đang bưng cơm lên cho Thân Đồ Mặc ,nhìn thấy anh ta liền sửng sốt , “Mục tiên sinh? Anh cần gì sao?”
Mục Duy nhìn Hà Nhạc Nhạc một hồi lâu. . . Anh vốn không có thói quen ăn cỏ gần hang, cơm chính là cơm, anh không thích dùng thứ khác thay thế đồ ăn. Hơn nữa. . . Anh cũng không giống Thân Đồ hay Nguyễn Lân, ăn tạp không kén chọn như vậy .
“Ngày mai tôi sẽ đến đại học X, sách hôm trước mượn sách còn chỗ cô không? Với cả cô để tiền thế chấp ở đó đúng không?”
“A!” Bộ sách 《 …. không thể nhục 》kia !”Ngại qua tôi quên mất, để tôi đem đồ ăn lên cho Thân Đồ tiên sinh trước đã, rồi sẽ lập tức mang sách sang đưa cho anh!”
“Không cần, ngày mai lúc tôi đi cô mang đưa cho tôi là được rồi.”
“. . . Vâng.”
Đêm khuya, mười hai giờ, Hà Nhạc Nhạc cuối cùng cũng được nằm trên giường của mình, bữa ơm vào lúc 2h của Thân Đồ Mặc cô đã bỏ vào ngăn giữ ấm rồi, cô có thể an tâm ngủ thêm vài giờ. . . Đúng rồi, bộ tiểu thuyết kia, từ lúc mượn về cũng chưa chạm vào nó lần nào.
Hà Nhạc Nhạc bò xuống giường lấy tiểu thuyết, đặt trên gối đầu, tựa vào đầu giường. Cũng lâu lắm rồi chưa đọc tiểu thuyết, không biết hiện tại đang thịnh hành thể loại gì nữa?
Nữ bảo tiêu bảo vệ cho “khốc ca” giả vờ háo sắc để che giấu bản thân? ừ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-cuc-pham/1532769/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.