Anh, anh ta, anh ta muốn cô chủ động sao?
Trong khoảng thời gian ngắn, tay Hà Nhạc Nhạc quả thực không biết làm sao buông ra, “Tôi, tôi sẽ không.”
“A. . . Tôi nhớ rất rõ, lần trước cô làm rất tốt.”
“Tôi lần đó là bị anh ── tôi không nhớ gì hết.” Hà Nhạc Nhạc bối rối nói, bất an trộm liếc Thân Đồ Mặc một cái, lại nhìn thấy trong mắt anh ta lướt qua một tia mất kiên nhẫn .
“Trước hai giờ là thời gian nghỉ ngơi của tôi, nếu động tác của cô nhanh một chút, làm cho tôi vừa lòng, chỉ cần một xong một lần thì cô có thể trở về. Nhưng nếu cô muốn kiên trì kéo dài thời gian như thế , tôi không ngại dạy cô.”
“Tôi!” Hà Nhạc Nhạc cắn môi, sợ hãi, do dự, ngượng ngùng làm cho cô không thể suy nghĩ.
Thôi. . . Cô căn bản không có quyền lựa chọn. Hít sâu một hơi, cô đi tới trước mặt Thân Đồ Mặc , quỳ xuống dưới đất, chìa tay cởi bỏ thắt lưng của anh, trong đầu liều mạng hồi tưởng lại hình ảnh phim H đã từng vụng trộm xem qua.
Đúng vậy, cô đã xem. Linh Vũ lôi kéo cô xem, nói một mình xem rất ngượng ngùng. . . cô nhớ rõ loại hình nào cậu ấy cũng có, hơn nữa hình như đều là khẩu vị nặng, lúc xem Linh Vũ và cô đều mặt đỏ tai hồng, tim đập không thôi, còn cố tình giả vờ bình tĩnh xem. . . đã thế còn cảm thấy phối âm quá khoa trương, nhưng, sau khi hưởng qua hương vị mất hồn thực cốt kia, cô chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-cuc-pham/1532757/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.