"Tạm biệt cô Bách."
"Tạm biệt cô."
Bách Ngưng gật đầu ra hiệu, chiếc cổ thon dài, trắng hồng dưới chiếc áo sơ mi lụa thuần trắng trơn láng hoàn mĩ, tựa như bạch ngọc, khiến cho người ta không thể mở mắt.
Bách Ngưng: "Các bạn học, tiết sau gặp lại."
Thẩm Vy cúi người, lúc sắp đi ra khỏi giảng đường thì nói lớn về phía Bách Ngưng đang đứng trên bục giảng: "Cô Bách, Lễ Tình Nhân vui vẻ."
Bỗng chốc.
"Ha ha ha ha, Lễ Tình Nhân vui vẻ nhé cô Bách."
"Có ai đón Lễ Tình Nhân với cô Bách không nhỉ? Nếu không thì tôi có cơ hội chăng?"
"Ha ha ha, đỉnh."
Bách Ngưng mỉm cười với người đó.
Ánh mắt nhìn về phía sinh viên nữ muốn đón Lễ Tình Nhân với mình.
"Ui vãi! Cô nhìn cậu kìa!"
"Cô Bách nhìn mình, chứng tỏ mình đã hấp dẫn được cô Bách."
"Vậy cũng được à?"
"Hửm? Sao lại không được chứ?"
Trong đại học, luôn tồn tại một đám nhóc con tràn đầy sức sống và có khả năng lan truyền nhất.
Đây cũng là lí do tại sao Bách Ngưng lại từ bỏ việc tiếp tục đào tạo chuyên sâu ở nước ngoài, về nước, vào Bắc Đại dạy học.
Lý Hiệp ở giữa đám sinh viên cũng bạo gan nói to một câu: "Giáo sư Bách Ngưng, ngày mai gặp lại."
Trùng hợp ngay lúc này, không một ai lên tiếng.
Một câu "Giáo sư Bách, ngày mai gặp lại" của Lý Hiệp vô cùng rõ ràng.
Cả đám quay đầu.
Bách Ngưng cũng nhìn sang, cười với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-triet-hoc-roi-vao-bien-tinh/2907017/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.