Tiêu Tử Y đi theo Kiều Tinh Tinh tới chiếc lều nhỏ của chính bà ta, lúc đi ra vẫn ngoảnh đầu nhìn lại trên lầu, cũng không thấy bóng Đàm Nguyệt Li bước ra.
Không rõ hai nam nhân đó có chuyện gì hay mà nói với nhau nhỉ? Tám phần là Đàm Nguyệt Li muốn dạy dỗ Nam Cung Sanh không được đối xử bất kính với nàng rồi chăng? Haizz, đồng chí Đàm Nguyệt Li này thật đau đầu quá đi! Tiêu Tử Y cảm thấy lòng tràn đầy chút hả hê tự tin, dĩ nhiên là tràn đầy tin tưởng với Nam Cung Sanh rồi.
“Công chúa.” Kiều Tinh Tinh ở ngay đằng sau Tiêu Tử Y thúc giục, vị tiểu công chúa này cũng đã làm chậm thời gian khá nhiều rồi, bà ta cũng không muốn hoàng hậu phải chờ đợi quá lâu đâu.
“Aizz, biết rồi” Tiêu Tử Y thu hồi tâm tư, đi theo Kiều Tinh Tinh đến chỗ ở của hoàng hậu.
Vườn Thượng Lâm cảnh sắc không tệ, trước cuộc đi săn, hoàng đế đều đến đây nghỉ mấy ngày, vì thế ở đây tương đương như biệt thự thứ hai của hoàng đế, nên ông xây dựng cũng không thể qua loa được. Nhưng lúc này người đi giữa vườn Thượng Uyển cũng chẳng có tâm tình nào mà thưởng thức cảnh đẹp nơi đây, ngược lại gió đìu hiu se sắt lại phù hợp bới tình hình thực tế hơn, thổi chạm vào lòng người càng thêm lạnh lẽo.
Tiêu Tử Y định dò xét một ít tin tức từ miệng Kiều Tinh Tinh xem Hoàng Hậu gọi nàng đi qua đó làm gì. Bởi vì có lẽ Hoàng Hậu cũng biết rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tre-hoang-gia/3156997/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.