“Công chúa,nào, đến uống trà an ủi chút đi…” Như Lan mang ống trúc đựng nước trà đưa cho Tiêu Tử Y, tuy nàng giả vờ trấn tĩnh nhưng lúc cầm ống trúc tay vẫn còn run rẩy kìm không nổi.
Tiêu Tử Y nhận lấy, nhấc lên nhấp nhấp môi. Mặt nàng lạnh tanh nhìn ba nhóc kia đang vây quanh con sói đã chết mà cười toe toét.
Sự thật chứng minh nàng vẫn dễ dàng bị doạ sợ đến vậy. Nam cung Sanh thật là có thân thủ tốt vậy ha! Thực tế hắn vừa mới bên cạnh Độc Cô Huyền xong, tự dưng trước lúc sói xám nhào vào thì hắn đã ôm Tiểu Huyền rời đi rồi. Rồi lại một giây sau lại nghiêm chỉnh chỉ đạo một nhóm thị vệ được huấn luyện bắn chết ngay con sói xám dưới làn mưa tên, trông tua tủa như gai nhím. của
Trầm Ngọc Hàn vui vẻ bỗng há hốc mồm, vốn hắn định bảo vệ công chúa và ba đứa bé, khẳng định chắc chắn là không một con mồi săn nào dám bén mảng đến đây. Giờ thì hay rồi, lôi một xác sói xám về, kiểu gì cũng mất thể diện quá rồi.
Từ sau khi họ bị sói xám tập kích, lập tức quyết định dừng chân, phải ra mười thị vệ đi bốn phía điều tra. Mà kết quả điều tra chính là đầu sói xám này lại dĩ nhiên là đàn sói đang ở phía sau mọi người, do đói quá không chịu nổi, thấy vết chân hiếm có tại nơi đây, vì thế đã chọn lấy một đứa bé dễ ra tay nhất.
Nam Cung Sanh đã đi tới, không chút e dè ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tre-hoang-gia/3156980/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.