Tieu Tử Y đứng trong điện Thanh lương, đợi Hoàng đế triệu kiến.
Nàng đứng ngồi không yên trong đại điện, đi đi lại lại, vừa nghĩ mở miệng nói với phụ hoàng thế nào, vừa nhớ tới lúc Đàm Nguyệt Li nói.
Kỳ thật thì nàng cũng không phải bởi mấy câu Đàm Nguyệt Li nói mà thấy sốt ruột như vậy, nhưng thà rằng tin là có còn hơn không. Vốn định lấy thân phận Nam Cung Sanh, được mời tham gia cuộc săn của hoàng gia mà cũng không đánh cờ, nhưng mà thấy lạ ở chỗ là, chính ông chủ Lan Vị phường lại được mời tới, mà cũng không phải là Nhị công tử nhà Nam Cung.
Điều này làm cho nàng thấy không thể không nghi ngờ.
Nàng rất muốn không cho Nam Cung Sanh đi, nhưng hoàng đế đã mở miệng mời rồi, không thể đơn giản mà bác bỏ được, vì thế nàng đành chỉ mở miệng xin hoàng đế cho nàng cũng được đi nữa.
Tiêu Tử Y cau chặt lông mày lại, nàng cũng không trông cậy gì vào mình đi có giúp được gì không, nhưng có chút thời điểm, cái thân phận công chúa này cũng vẫn được dùng khá tốt đó.
“Công chúa, xin mời đi bên này ạ” Thẩm bảo cất tiếng ôn nhu cẩn thận vang lên.
Cái giọng này lại làm cho ngời ta nghe mà thấy ấm áp cả cõi lòng, làm cho trong lòng Tiêu Tử Y đỡ lo lắng hơn, nàng sắp xếp lại suy nghĩ, đi theo Thẩm Bảo tiến vào trong nội điện. Tuy đã vào cuối hè rồi, nhưng thời tiết vẫn rất nóng, trong điện Thanh Lương này thì lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tre-hoang-gia/3156950/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.