Lí Vân Tuyển có chút kỳ lạ nhìn Tiêu Trạm, vỗ vỗ vai bé bảo, “Trạm Nhi, ngươi đang nhìn lén gì ở đây thế?” Hôm nay vốn là ngày nghỉ của nhà trẻ, bé cũng tới nơi này chơi làm cô bé rất là vui, nhưng mà ngồi trong tẩm cung của công chúa ngẩn ngơ mãi lại rất vui sao?
Tiêu Trạm thò ngón trỏ ra làm động tác đừng lên tiếng, nói khe khẽ, “Nói nhỏ chút nào, đừng làm bác nhỏ thức giấc, bác ấy vừa uống thuốc xong mới ngủ thôi”
Lí Vân Tuyển cũng bắt chước bé hạ giọng xuống, hỏi khẽ, “Vậy ngươi còn ngồi ở đây làm gì? Cứ để Nhược Trúc các cô ấy chăm sóc công chúa không được sao! Hơn nữa chẳng may chúng ta bị lây thì chúng mình cũng đừng có vào mà!”
Tiêu Trạm nghiêng đầu nhỏ nghĩ ngợi, quyết định đem bí mật nho nhỏ trong lòng cậu chia sẻ cùng bé Vân Tuyển là tốt nhất, vì thế bé thần bí cười, ôm lấy bả vai tiểu Vân Tuyển thì thào, “Nói cho ngươi một bí mật nha! Nhớ đừng có nói cho người khác đó”
Tim bé Vân Tuyển đập bình bịch, chớp chớp đôi mắt to thúc giục, “Nói mau đi, bí mật gì thế?”
“Ha ha, tagi muốn bác nhỏ làm mẫu phi của ta” Tiêu Trạm nắm chặt tay nói kiên định.
Lí Vân Tuyển liếc mắt nhìn bé một cái, cất một tiếng “à” thất vọng.
“Nè nè! Sao lại phản ứng thế hả? Đây chính là một bí mật rất rất quan trọng của ta đó nha!” Tiêu Trạm ngồi thẳng dậy, đối với thái độ của Lí Vân Tuyển thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tre-hoang-gia/3156837/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.